Chương 42: (Vô Đề)

Sau khi thu xếp ổn thỏa xong chuyện của Khương Tình tôi mới quay lại gặp Phó Lôi.

Tâm trạng của anh ấy không tốt, đang ngồi uống rượu vang đỏ một mình.

Thấy tôi đi vào cũng thuận tay rót một ly cho tôi.

Tôi chần chờ nói: "Anh Lôi, chuyện của chị Diêu…"

"Anh không muốn nhắc đến cô ta."

Phó Lôi nhíu mày rồi hít sâu một hơi. Đôi mắt anh thoáng qua vẻ thâm trầm, sắc mặt trông u ám đáng sợ.

Lấy phong cách làm việc thường ngày của anh ấy thì có lẽ bây giờ chị Diêu hẳn sẽ không ổn lắm.

Tôi có chút khó chịu, bởi vì Diêu Khiết có tính cách vô tư, hay mạnh miệng nhưng lòng dạ lại rất tốt.

Nhiều năm trước khi tôi với Chu Tẫn ở chung với nhau, chị ấy từng chiếu cố chúng tôi rất nhiều. Chị ấy coi Chu Tẫn là em trai nên bình thường cũng hay gọi điện tới bảo chúng tôi qua nhà anh chị ăn cơm.

Chu Tẫn đi rồi, chị ấy vẫn quan tâm tôi như vậy.

Không có cách nào khoanh tay đứng nhìn, tôi không nhịn được khuyên nhủ thêm: "Anh Lôi, anh cũng phải suy nghĩ cho Nhĩ Nhĩ nữa, con bé còn đang học cấp ba, không thể để vì chuyện này mà ảnh hưởng đến con bé được."

Phó Gia Nhĩ là con gái của Phó Lôi và Diêu Khiết.

Quả thực đây cũng là uy h.i.ế. p của Phó Lôi, anh ấy day trán, nói với giọng uể oải: "Tiểu Yên, trên bàn có đơn ly hôn, em cầm tới cho Diêu Khiết ký đi."

Tôi sửng sốt: "…Anh Lôi."

"Nói cô ta thành thật ký tên đi, những gì nên cho anh sẽ cho. Bao nhiêu năm như vậy mà đầu óc không khôn ra được tí nào, nếu không ly hôn thì sớm muộn gì anh cũng c.h.ế. t trên tay cô ta."

Tôi biết anh ấy đang muốn nói gì.

Phó Lôi đã từng tẩy trắng,

Thế nhưng dù có tẩy trắng thế nào cũng không thể che dấu sự thật đã từng tồn tại.

Ba năm trước anh ấy đã từng bị người khác tố giác.

Hơn nữa người này còn nhảy qua giới quan trường của Hoài Thành, trực tiếp tố cáo tới đội thanh tra chống tội phạm của chính phủ.

Đương nhiên là cũng đã có người tới điều tra rồi, chẳng qua cuối cùng vẫn không tra ra hành vi phạm tội xác thực nào thôi.

Nghĩ cũng phải, nếu như tra được thì thời điểm lúc Tôn Đại Sấm rơi đài anh ấy cũng đã sớm gặp họa rơi theo.

Lòng dạ của Phó Lôi kỳ thật sâu hơn Tôn Đại Sấm rất nhiều.

Anh ấy không hề sợ bị điều tra, thắng thắn vô tư mà phối hợp với người ở phía trên xuống xác nhận thông tin.

Chỉ là cuối cùng anh ấy vẫn bị một vài chuyện trong bức thư tố giác kia làm tức giận.

Có vài việc trừ phi là người đặc biệt thân thiết mới biết được, chứ người ngoài sẽ không bao giờ có cơ hội tiếp xúc đến nó.

Phó Lôi hoài nghi rất nhiều người.

Ngay cả tôi cũng không thể may mắn tránh khỏi.

Không chỉ tôi, chị Diêu, anh Huy, Dương Thiên Kỳ…Cuộc sống của mỗi người bên cạnh đều diễn ra dưới sự giám sát của anh ấy.

Phó Lôi cẩn thận hơn anh Sấm ngày trước gấp trăm lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!