Làm xong việc nhà nông sau, Thiệu Huân về tới Kim Dung Thành.
Phụ binh bọn họ đã ăn cơm .
Thiệu Huân ăn qua loa, rồi xách một ít thức ăn đã chuẩn bị, đi về phía Trung Thành.
Qua một cánh cổng, trước mặt là một sân viện, trong trồng hoa cỏ cây cối, có giả sơn lưu thủy, hơn chục gian nhà trang trí tinh xảo tọa lạc giữa.
Bùi Phi và Hoàng Hậu Dương Hiến Dung đang đánh cờ, thấy Thiệu Huân vào, cùng ngẩng mắt nhìn.
Vương Phi nở nụ cười, khí chất điềm tĩnh tao nhã, gần đây càng thêm gần gũi, như món ăn tinh mỹ, thơm nức bốn phương, cắn vào đầy đặn mọng nước.
Vương Phi còn tính tình ôn hòa, rất bao dung.
Thiệu Huân thích sự bao dung cả thân lẫn tâm của nữ nhân.
Phế Hoàng Hậu Dương Hiến Dung không đầy đặn như Vương Phi, nhưng dáng vẻ yểu điệu, cũng đáng ngắm.
Nhưng Thiệu Huân thấy nữ nhân này tâm tư chẳng đơn giản – thực ra tâm tư Vương Phi cũng không đơn giản, chỉ là nàng đôi khi ngốc nghếch.
Hắn chỉ gặp Hoàng Hậu hai lần.
Lần đầu là trong điện bắt Tư Mã Nghệ, Hoàng Hậu chẳng nói hai lời, chạy thẳng đến hắn cầu cứu, cho thấy nhãn lực cực tốt, thời khắc mấu chốt không hoảng loạn, biết làm gì có lợi nhất cho mình.
Lần hai là buổi triều kiến trước.
Trước khi đi, Hoàng Hậu còn vén rèm châu, lộ khuôn mặt tinh xảo kiều diễm, trong đó có bao mưu tính, chỉ mình nàng biết.
Thực ra, Thiệu Huân thấy Dương Hiến Dung và mình là một loại người, đều có ranh giới linh hoạt.
Để đạt mục đích, đôi khi dùng thủ đoạn bất thường.
Bản thân Thiệu Huân vì giết chóc quá nhiều, thiếu lòng kính sợ, đôi khi chẳng từ thủ đoạn.
Về phần Dương Hoàng Hậu vì sao lại sẽ thành dạng này, hắn liền không rõ ràng lắm .
Càng nghĩ, đại khái hay là hoàn cảnh đi.
Nữ tử xuất thân thế gia đại tộc, tâm tư vốn nặng, lòng công danh cực mạnh. Dương Hiến Dung nhiều lần bị phế, bị giam, lúc nào cũng đối mặt nguy cơ sinh tử, nàng hắc hóa cũng dễ hiểu.
Nghĩ đến lời nàng nói với Lưu Diệu trong lịch sử, Thiệu Huân cơ bản xác định.
Ân, Dương Hoàng Hậu xác thực rất đẹp, nhưng đây không phải Thiệu Huân chú ý nàng nguyên nhân chủ yếu.
Trên đời người ngàn ngàn vạn, so Dương Hiến Dung đẹp có khối người, nhưng các nàng không phải hoàng hậu.
Nói ngắn gọn, Thiệu Huân đối với hoàng hậu có hứng thú, vô luận vị hoàng hậu này có phải hay không gọi Dương Hiến Dung.
"Tham kiến Vương Phi, tham kiến Hoàng Hậu."
Thiệu Huân đem to lớn hộp cơm buông xuống, khom mình hành lễ.
"Thiếp đã là thứ dân, Tướng Quân không cần đa lễ,
"Dương Hiến Dung khẽ nói, thần sắc có phần yếu đuối bi ai. Bùi Phi vốn muốn bàn với Thiệu Huân về việc nghênh đón Thiên Tử, thấy thế nói:"Ngươi đặt hộp thức ăn xuống là được, nếu có quân vụ, tự đi xử lý, đừng chậm trễ."
"Bộc có chuyện quan trọng thỉnh giáo."
Thiệu Huân buông xuống hộp cơm, từng cái lấy ra đồ ăn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!