Chương 25: Ngươi mới là đồ điên đó

Giữa lúc hỗn loạn, đám đông chợt tách ra, một lão bà tóc bạc cùng một tiểu cô nương rảo bước vào sân. Người chưa tới, tiếng đã vang lên như sấm:

"Ngươi mới là đồ điên đó, nghịch tử bất hiếu!"

Cả sân im bặt. Quý Thương quay ngoắt lại, trợn tròn mắt:

"Mẹ? Mẹ sao lại ở đây?"

Người vừa tới chính là Lý Thị Lan, mẹ ruột Quý Thương, từ trước tới nay nổi danh nghiêm khắc.

"Ta vừa về tới đầu thôn đã nghe chuyện mất mặt này. Ngươi ăn quỵt người ta đã sai, đằng này còn ăn quỵt người không nên ăn quỵt nhất! Ngươi có biết các nàng là ai không hả?"

Vân Dao Dao và Trình Vãn Tịch nhìn nhau sững sờ. Hóa ra... lão bà mà VânDao Dao từng cứu ở rừng trúc, chính là mẹ Quý Thương?

Tiểu cô nương bước tới, đôi mắt long lanh nhìn Vân Dao Dao đầy cảm kích:

"Cha ơi, chính vị tỷ tỷ này cứu mạng bà nội! Lúc đó bà co quắp lại, cả người tím tái như trúng độc, nếu không có tỷ ấy thì bà nội.. bà nội đã..."

Nghe vậy, sắc mặt Quý Thương lập tức biến đổi. Đạo hiếu là rường cột trong lễ giáo, người đã cứu mẹ hắn, chính là ơn sâu như trời.

Hắn vội thu tay, thay đổi thái độ, cúi mình chắp tay:

"Thì ra là hai vị đây đã cứu mạng mẹ ta... Là ta hồ đồ, ta có mắt không tròng. Xin hai người đại nhân đại lượng, đừng chấp kẻ ngu muội như ta."

Trình Vãn Tịch sững người. Nam nhân vừa nãy còn gào thét coi thường nàng, giờ lại cúi đầu xin lỗi. Mà tất cả chuyện này đều là nhờ có Dao Dao...

Bên cạnh, Quý Mãn nghiến răng, không nhịn được hét lên:

"Cha, sao có thể xin lỗi bọn họ được?! Hồ ly tinh này mà cũng biết cứu người sao?!"

CHÁT!

Quý Thương giáng một tát vào mặt hắn, giận dữ hét:

"Câm miệng cho ta! Thứ không nên sinh ra như ngươi, ta còn chưa tính sổ đấy!"

Vân Dao Dao và Trình Vãn Tịch thấy tình hình chuyển biến bất ngờ như vậy thì không khỏi sửng sốt. Dân làng cũng xôn xao bàn tán:

"Vân Dao Dao biết y thuật sao, không ngờ nha."

"Không phải nàng ta mệnh sát phu sao? Vậy mà lại cứu được người?"

"Sát phu là sát phu, không chừng hôm nay cứu người, mai lại khắc chết người khác."

"Dù gì cũng là cứu người, người như vậy mà bị vu là mệnh sát phu thì oan quá."

"Chưa chắc đâu, biết đâu chỉ là trùng hợp, sau này ai biết được lại khắc chết người thì sao..."

Lời ra tiếng vào khiến khung cảnh thêm hỗn loạn. Lý chính bèn ho nhẹ một tiếng, ý bảo mọi người trật tự.

"Ngươi còn không mau lấy tiền ra trả cho phu thê Trình đi," ông nghiêm giọng nói.

"Được, được, ta lấy ngay."

Quý Thương gật đầu lia lịa, quay sang bảo phu nhân Vương Đại Hoa đi lấy tiền.

"Đây, mười ngày công, tổng cộng ba trăm văn tiền."

Hắn đếm tiền rồi đưa cho Trình Vãn Tịch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!