Chương 35: (Vô Đề)

Tomoji Oda bị đập mạnh xuống đất, vẫn chưa phục hồi, tôi đã cưỡi lên người anh ta, tay trái một quyền tay phải một quyền và trực tiếp hét lên.

Người đàn ông bị tôi đánh đến ngốc, ba giây sau, cơn đau khiến anh ta tỉnh lại.

Anh ta trợn mắt lên nhìn tôi, một loạt từ ngữ thốt ra từ miệng anh ấy.

Tomoji Oda tức giận đến mức quên nói tiếng Trung.

Ồn ào đến mức làm tôi đau đầu.

Tôi đặt con búp bê Yoshiko mà tôi tìm thấy trên trần nhà vào miệng anh ấy bằng trái tay của mình.

"Đang nói vớ vẩn gì vậy? Bà cô đây nghe không hiểu!"

Phòng phát sóng trực tiếp lúc này đã ồn ào.

"Tân Di đại sư! Cô là! Thần linh của tôi."

"Và cô, Tân Di đại sư, là anh hùng thật sự!"

"Thật tuyệt vời! Tuyệt vời tới mức tôi muốn nhảy lên nhảy xuống."

Hahahahaha.

Tomoji Oda cố gắng kéo con búp bê ra khỏi miệng.

Đôi mắt anh ta mở to, nhìn con búp bê rách nát trên tay.

"Mắt trận, mắt trận của tôi."

Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, với vẻ mặt không thể tin được.

"Làm sao cô có thế phá mắt trận của tôi?"

Tôi vỗ tay: Rất khó sao?

"Tay nghề kém cỏi, đầy sơ hở." Tôi giễu cợt một cách thô lỗ:

"Trình độ của anh ở Huyền Thanh Quan của chúng tôi tốt nghiệp không được đâu."

Tomoji Oda không tin: Không thể nào!

Tôi cười lạnh một tiếng:

"Nếu đã không tin, vậy tôi lsex cho anh thấy trận pháp thật sư của Trung Quốc."

Tomoji Oda bị tôi đá bay lên trần nhà.

Tôi nhanh chóng lùi ra khỏi cửa, cắn ngón giữa, nhanh chóng vẽ một mảng bát quát trên cửa lớn.

Dùng một đồng xu làm mắt trận, hai tay làm dấu.

"Tam liên, khôn lục đoạn, chấn ngưỡng vu, cấn phúc bát, ly trung hư, khảm trung mãn, pha thượng khuyết tốn hạ đoạn, cấp bách như luật lệnh!"

Không khí dâng trào, bôi m.á. u từ ngón tay lên đồng xu, đồng xu rung chuyển, lập tức bay thẳng về phía cửa, dính chặt vào trung tâm.

Mảng bát quát được vẽ phát ra một luồng ánh sáng vàng.

Tomoji Oda cảm thấy nhiệt độ xung quanh mình đang giảm xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!