Chương 23: (Vô Đề)

"Hahahaha, cô bị run tay à, chúng tôi chỉ có ba người, vậy mà cô lại tặng cho chúng tôi bốn cái khinh khí cầu!"

"Tiểu cô nương, số tiền này chúng tôi không hoàn lại đâu nha."

Tôi nhìn họ một cách vô cảm và bình tĩnh: Không tặng sai.

"Sau lưng anh không phải vẫn còn một người sao?"

Ngay sau khi tôi nói câu này, phía bên kia đột nhiên im lặng.

Người đó mở mắt to nhìn tôi, há miệng một hồi lấu không nói nên lời.

"Chủ phòng làm sao vậy? Không phải bị đối diện lừa đến sợ rồi chứ?"

"Hahaha, cô ta run tay, đang tự mình chuộc lỗi."

Hai người bên cạnh cũng chú ý đến ánh ta, từ bên cạnh đi đến: Làm sao vậy?

Sắc mặt người đó tái nhợt, mồ hôi ljanh từ trán chảy xuống.

Khi anh ta lên tiếng nói lần nữa, giọng run rẩy:

"Tôi cảm thấy........"

Hai người kia lo lắng:

"Cái gì? Nói rõ ra xem?"

Anh ta có vẻ như muốn khóc:

"Tôi cảm thấy trên lưng tôi có người."

Hai người cứng đờ nhìn nhau.

Bọn họ xem bình luận trong phòng phát sóng, nhanh chóng giải thích:

"Hahaha, đại ca của chúng ta thật hài hước."

"Mọi người đừng sơ hãi, đại ca chỉ đùa thôi."

Bọn họ thật sự là anh em ruột, họ Thạch, phòng phát sóng này mới mở không lâu, nhưng đã nhận được rất nhiều quà tặng.

Họ không muốn lãng phí mọi nổ lực của mình.

Nhưng Thạch lão đại hoàn toàn không nghe hiểu hai đứa em đang nói cái gì, cả người anh ta run lên.

"Thật sự có, anh ta đang nằm trên lưng tôi, mọi người không thấy sao?"

Thạch lão nhị giả vờ điềm tĩnh:

"Đại ca, gần đây diễn xuất của anh tối hơn rồi............ lão tam đừng kéo tôi."

Thạch lão tam sửng sốt:

"Em không có kéo anh."

Thạch lão nhị: ........

Anh ta nhìn anh trai của mình đang cách mình vài bước, sau đó 1nh ta quay lại nhìn mặt của lão tam, cơ thể của anh ta không tự chủ run lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!