Phải mất gần một tháng tôi mới hoàn thành luận văn tốt nghiệp.
Hôm nay tôi đã nhận được chứng chỉ tốt nghiệp, và cũng nhận được chứng chỉ trình độ chuyên môn của Hiệp hội Đạo giáo cấp.
Tôi đang nằm trên giường ăn cơm chờ chết, nhưng sư phụ trược tiếp kéo tôi ra khỏi giường.
"Tốt nghiệp rồi còn dám ăn cơm trắng, ra ngoài tìm việc cho ta?"
Ờ.
Tôi xách túi đi rồi dựng sạp ở dưới gầm cầu vượt.
Sau ba ngày, kiếm được 200 tệ.
Đến ngày thứ tư tôi ở nhà, đánh c.h.ế. t cũng không ra ngoài.
Tôi lại nhớ đến ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp, cư dân mạng thưởng cho tôi tự nhiên tôi lại từ chối.
Nói cái gì:
"Tôi không thiếu tiền?"
Đúng là tạo nghiệp mà.
Trong lòng tôi có một cuộc chiến giữa trời và người, nhưng tôi vẫn quyết định cúi đầu thực hiện, đứng dậy khỏi giường và bật máy tính.
Một tháng không phát sóng trực tiếp, tôi có chút không quen.
Tôi tìm kiếm một lúc rồi bật camera.
Tôi tưởng phòng phát sóng trực tiếp sẽ rất vắng vẻ, nhưng không nghỉ đến mấy giây sau đã có người vào phòng.
"Thật sự là Tân Di đại sư."
"Tôi đợi đến hoa héo rồi....."
Tôi sửng sờ một chút, sờ sờ mũi mình có chút tội lỗi.
"Trước đây tôi có chút việc....."
"Tân Di đại sư có đoán mệnh không? Tôi nóng lòng quá."
+1 +1
Tôi gật đầu:
"Đợi phòng phát sóng trực tiếp nhiều người hơn một chút."
"Nhưng tôi phải nói trước với mọi người, vì một số lý do khách quan, nên bây giờ tôi đoán mệnh có tính phí, 1 quẻ ........"
Tôi mở qua mục tặng quà, chọn một món quà phù hợp rồi nói:
"Một quẻ một khinh khí cầu, hợp với mọi người."
Khinh khí cầu trên nền tảng này không đắt lắm, nhưng cũng không hề rẻ, 1000 tệ 1 cái, tôi được khoảng 500 tệ.
Tôi cảm thấy, tôi nên được trả phí.
Nhưng cư dân mạng trong phòng phát sóng lại không nghĩ vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!