Chương 42: (Vô Đề)

Bọn họ toàn bộ đều đứng lên, đi đằng sau hồn ma mới đến.

Trong miệng lẩm bẩm:

"Tìm đồ ăn, tìm đồ ăn....."

Lão Tôn bị dọa sợ, vẫn ngồi yên ở đó không động đậy.

Tôi chửi thầm:

"Tai sao anh không đứng lên đi theo họ."

Lão Tôn bị đánh thức bởi lời mắng của tôi, anh ta đứng dậy run rẩy đi theo họ.

Học theo họ bước về phía trước, lẩm bẩm trong miệng.

Tôi đã lên xe rồi, chỉ cố gắng an ủi anh ta:

"Anh đợi thêm 15 phút nữa, 15 phút nữa tôi đến rồi."

Lão Tôn kiên trì đi theo những hồn ma này quanh phòng tiệc trong 1o phút.

Khi tôi đến nơi, tôi đang định hỏi han tình hình của Lão Tôn, liền nhìn thấy trong màn hình toàn là:

Aaaaaaaaaaaaaa!

"Chết tiệt, Lão Tôn bị phát hiện rồi!"

"Cứu mạng, tôi không dám xem."

Tim tôi như ngừng đập, chăm chú nhìn kỹ.

Chỉ thấy ma mới đến và ma khách đều dừng lại, bọn họ quay lại nhìn Lão Tôn đag bị vây ở giữa, cười toe toét.

Ríu rít bắt đầu nói:

"Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi."

"Ăn đầu, ăn ngón tay, ăn con mắt,...."

Lão Tôn hét lên rồi quay người bỏ chạy, nhưng đã bị những vị khách ma phía sau chặn lại.

Camera đang quay, Lão Tôn bị nhấc bỗng lên.

"Cứu mạng, Tân Di đại sư."

Anh ta la lên bằng sức lực cuối cùng của mình.

Tiêu rồi.

Tôi xách túi lao lên phía trên, gần như không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng nhìn thấy cửa vào của bữa tiệc ma.

Cửa lớn đóng chặt, bên trong là một bầu không khí ma quái.

Tôi rút kiếm gỗ ra, hét lên:

"Vạn tà lui hết, tiểu quỷ chớ lại gần."

Cánh cửa lớn bị một lực vô hình đạp mạnh vào, cánh cửa ban đầu đóng từ từ lộ ra một vết nứt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!