Chương 14: (Vô Đề)

Sau khi Liên Nguyệt ngắt kết nối, tôi lại phát hồng bao vào phòng phát sóng trực tiếp.

Chủ yếu là để mọi người trở tay không kịp.

"Tân Di đại sư! Sao chị không thông báo trước vậy? Tôi lại không dành được!"

Lần này cư dân mạng dành được hồng bao tên là Niệm Thu.

Đợi một lúc anh ta không có phản ứng.

Dân cư mạng dần trở nên mất kiên nhẫn, cuối cùng tôi nhận được yêu cầu kết nối của anh ta.

Đối phương cũng mở camera lên.

Đang nhìn rõ cảnh vật đối diện, cư dân mạng còn đang chửi bới trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức ngừng lại.

Chỉ nhìn thấy một ông chú đang nằm trên giường bệnh, đầu trần, trên mũi còn có ống dẫn c. ắm vào.

Giọng ông ấy nhỏ và yếu ớt.

"Đại sư, thật xin lỗi, tôi không biết phát sóng trực tiếp này lắm."

Tôi cười:

"Không sao, ông muốn đoán cái gì?"

Niệm Thu chầm chậm nói:

"Tôi muốn mời đại sư đoán con gái của tôi bây giờ đang ở đâu? Có được ăn no mặc ấm hay không?"

Niệm Thu nói, con gái của ông ấy Thu Thu bị bắt  khỏi chợ lúc mới1 tuổi.

Mẹ của Thu Thu qua đời sau một năm sau khi Thu Thu bị bắt cóc.

Ông ấy một mình kiếm Thu Thu trong 24 năm qua.

Nhưng năm nay, ông ấy được chẩn đoán mắc bệnh ung thư, không thể tiếp tục đi tìm.

Phòng phát sóng này là ông ấy vô tình thấy được.

Nhờ y tá kết nối, mới có thể kết nối với tôi.

Tôi mím môi:

"Ông còn nhớ ngày sinh của Thu Thu không?"

Niệm Thu gật đầu: Nhớ.

Ông ấy không biết nhắn tin riêng, nên trực tiếp nói ra trên phòng phát sóng trực tiếp.

Tôi gật đầu:

"Tôi biết rồi, tôi giúp ông đoán."

Cư dân mạng bối rối.

"Có phải tôi bị ù tai không? Tại sao ông ấy nói ngày sinh lại trở thành tiếng bíp ---"

"Đây có phải tự động chặn không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!