Chương 41: Muốn một lần thấy anh chịu cúi đầu

Trở lại cuộc sống học đường, bạn sẽ nhận ra ở đây chủ yếu có hai kiểu người.

Một kiểu sống tự do như mây trời, không quan tâm đến bất cứ điều gì, Liêu Quyển chính là ví dụ điển hình.

Kiểu còn lại thì say mê với tất cả công việc mà các giảng viên giao phó, từ những dự án hợp tác bên ngoài trường cần một nhóm lao động miễn phí cho đến việc đơn giản như đi lấy một tập tài liệu trong văn phòng.

Trì Ương Hà có lẽ nằm giữa hai kiểu người này, không đến mức luôn ẩn dật khó tìm nhưng cũng được các giảng viên yêu thích, ngay cả những đàn anh đàn chị trong hội học sinh cũng có thiện cảm với cô.

Tại sao ư?

Vì cô học giỏi, xinh đẹp, khéo léo trong giao tiếp. Dù có từ chối làm MC cho một buổi biểu diễn trong trường, cô vẫn sẵn sàng mời mọi người đồ uống vào lúc rảnh rỗi.

Ra ngoài xã hội, cô chuyên nghiệp, phong thái tự tin, khả năng dẫn chương trình xuất sắc.

Tất cả đều nhờ rèn luyện mà thành.

Dẫn chương trình trăm lần thì sẽ có kinh nghiệm trăm lần, giảng viên giới thiệu cô đến đài phát thanh cũng định hướng cô trở thành một MC phong cách phóng viên, có thể xử lý mọi tình huống.

Đến thời điểm này, Trì Ương Hà dường như đã hiện thực hóa giấc mơ thuở trước của mình. Nếu truy ngược về quá khứ, đó là vào một ngày nọ, cô bé tóc đuôi ngựa tình cờ lướt qua màn hình của một chiếc TV kiểu cũ, rồi ngay lập tức bị nữ phát thanh viên trang nhã, giọng nói rõ ràng trên màn ảnh thu hút.

Cô bé ấy đã quyết tâm trở thành người như vậy, rạng rỡ và tỏa sáng.

Dù hiện tại cô đang ngồi trong căn tin cũ ăn một bát mì, Liêu Quyển vẫn cảm thấy cô sinh ra là để đứng trên sân khấu, trời sinh đã ban cho cô tài năng này.

Điều đáng tiếc duy nhất là một người ưu tú như vậy lại muốn lao mình vào thế giới đầy khắc nghiệt trước tuổi, cố chấp tìm kiếm sự chân thành giữa những con người lọc lõi.

Mì ở căn tin cũ dở tệ, vừa cho vào miệng đã tan ra, chẳng có chút độ dai nào. Liêu Quyển chỉ nổi hứng muốn thử một lần, nên kéo Trì Ương Hà đi cùng.

Trước khi ngồi xuống, cô chưa bao giờ nghĩ rằng cụm từ

"vừa cho vào miệng đã tan" lại có thể dùng để mô tả một món ăn tệ hại như vậy. Cô chỉ gắp hai đũa qua loa rồi lấy điện thoại ra chơi game.

Đến khi hết thể lực trong game, cô nhìn sang đối diện, thấy Trì Ương Hà đang chăm chú xem tin tức trên chiếc điện thoại dựng bằng chai nước khoáng.

Những thuật ngữ kinh tế dày đặc đủ khiến người ta đau đầu, nhưng cô vẫn chăm chú lắng nghe, đến mức bát mì sắp hết sạch.

Liêu Quyển thán phục, cảm thấy dù có đặt một bát ớt cay trước mặt cô, cô cũng có thể ăn mà không đổi sắc mặt, dù vị cay có xộc lên cũng phải đợi bản tin kết thúc mới phản ứng.

Em ăn nổi thật à?

Ừm.

Năm phút sau khi trả lời, bản tin kết thúc, Trì Ương Hà đặt đũa xuống, nhíu mày: Dở quá.

Liêu Quyển bật cười:

"Chị thấy em thực sự rất hợp làm MC."

Hả?

"Hồi nhỏ chị xem TV, xem Crayon Shin -chan, rồi nghĩ rằng những nữ MC mà chị thích nhất định giống như em bây giờ—dịu dàng, đoan trang. Em không biết em hợp với nghề này đến mức nào đâu."

Haha. Trì Ương Hà không biết sao câu chuyện lại chuyển thành lời khen dành cho mình, cũng khâm phục Liêu Quyển có thể nói những lời này mà mặt không đỏ.

"Vậy còn chị? Tại sao lại chọn nghề này?"

"Để tìm một nữ MC như em, xác nhận giấc mơ tuổi thơ của chị chứ sao." Liêu Quyển khoanh tay trên bàn, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, có vẻ hứng thú.

"Này, em nghĩ một người mất bao lâu để trưởng thành?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!