Chương 25: (Vô Đề)

Đánh giá: 2.66 / 3 lượt

Ngày Tết nguyên đán được nghỉ trong ba ngày, Đàn Mạt ở trong biệt thự, rất nhàn nhã. 

Vào ngày cuối cùng, cô đã thực hiện lời hứa muộn màng của mình là nấu một bữa trưa thịnh soạn cho Tạ Kỳ Thâm.

Quá trình nấu nướng diễn ra suôn sẻ, ngoại trừ một việc. Tiếng vang cực lớn khi chiên đồ trong chảo dầu dọa cô giật mình sợ hãi, còn khiến người đàn ông đang xử lý công việc trong phòng làm việc ở tầng một chạy đến, lập tức đưa cô ra khỏi bếp, hỏi cô có sao không. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô xấu hổ vô cùng: "Sao anh lại tới đây..." 

"Em nói xem?" Tạ Kỳ Thâm trêu chọc: "Chỉ là nấu ăn mà thôi, không cần phải làm ảnh hưởng đến an toàn tính mạng của mình chứ, đúng không?"

"..." 

"Em chỉ muốn chiên một miếng tempura, có lẽ không khống chế được nhiệt độ đúng mức..." 

"Tôi còn tưởng rằng em đang nghiên cứu bom trong nhà bếp nữa đấy, tiếng động lớn đến như vậy." 

Đàn Mạt: "..." 

Nhưng may mắn là sau khi sự cố nhỏ này qua đi, các phân đoạn tiếp theo cô làm rất thuận lợi, tựa như cá gặp nước, cũng không quá mất mặt. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Buổi tối, Đàn Mạt và Kỷ Thư gọi điện, cô kể chuyện xấu hổ của mình cho cô ấy nghe, đối phương thở dài: "Tạ Kỳ Thâm tội nghiệp thật, phải làm chuột bạch thử món ăn của cậu, tội nghiệp anh ấy quá." 

Đàn Mạt xấu hổ, mặt nhăn thành một quả bóng nhỏ: "Chuột bạch gì chứ, tớ nấu ăn tệ đến như vậy sao?!" 

"Tớ không biết, nhưng hàng triệu người hâm mộ của trên mạng của cậu chắc đều đã rõ như ban ngày rồi." 

"… Im miệng." 

"Nếu cậu không phục, vậy thì đi hỏi anh Tạ Kỳ Thâm, người đã đích thân thưởng thức món ăn của cậu đánh giá thử xem?" 

"Anh ấy…"

Đàn Mạt nghĩ đến dáng vẻ anh nếm xong món cô làm vào buổi trưa hôm đó, cô như cười như không nói: "Ừm, ngon hơn tớ tưởng tượng, thậm chí còn có thể ăn được."

Kỷ Thư nghe thế thì bật cười: "Cũng là một đánh giá tốt đó ha ha ha ha..."

Đàn Mạt khóc hu hu.

Cuộc đời không còn gì lưu luyến nữa rồi.

Về khoản nấu nướng, cô vẫn là một tay gà mờ nhưng cô lại rất thích nấu.

Buổi tối sau khi gọi điện thoại xong, Đàn Mạt tắm rửa sạch sẽ, đi ra khỏi phòng ngủ, xuống lầu đi đến bếp.

Đã lâu rồi không livestream, Đàn Mạt nghĩ đến công việc của mình, định sẽ làm vài món tráng miệng cho mọi người, cùng nhau tán gẫu. Dù sao cô cũng quá bận rộn, cứ cho bọn họ leo cây mãi.

Sau khi chuẩn bị xong nguyên liệu, cô mở nguyên liệu, cong môi rồi vẫy tay về phía máy ảnh:

"Chào buổi tối mọi người ~ Đã lâu không gặp."

Người hâm mộ nhanh chóng đổ vào trong phòng livestream:

[Chào buổi tối Mạt Mạt!]

[Đến rồi đến rồi, không ngờ lúc tôi còn sống được đến ngày con bồ câu chuyên thất hẹn này lên livestream rồi [đầu chó]]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!