Tầng 12 tòa nhà truyền thông Tinh Nguyệt, sườn tây, trong phòng làm việc tối tăm âm lãnh, một mạnh im lặng như tờ.
Đường Quả và Thái Vi hai người âm thầm cẩn thận đánh giá vẻ mặt oán độc của Lục Nhã, cũng như vẻ mặt bình thản của Tần Cảnh, lòng sinh hiếu kì.
Ai cũng muốn biết đạo diễn đã nổi tiếng sắp tiền mãn kinh với nữ gian vẻ mặt chán nản vừa mới tới, có phải có thâm thù sâu xa gì ít người biết.
Nhất định là khắc sâu cừu hận, bằng không, Lục Nhã sẽ không cố ý làm khó dễ như vậy.
Việt Trạch, kẻ thần bí nhất đứng sau thâu tóm giới giải trí, người này không bao giờ nhận phỏng vấn, cũng không cho phép bị chụp trộm, người ngoại giới biết về hắn ta rất ít.
Truyền thông đối với hắn cũng phá lệ khoan dung, nói nhảm thì bảo hắn có quan lớn F đứng sau, công tác giữ bí mật triệt để đến một giọt nước cũng không lọt ra ngoài.
Cho nên, phỏng vấn Việt Trạch?
Chính là nhiệm vụ bất khả thi!
Đường Quả có tức giận bất bình thay Tần Cảnh, ngay cả những chuyên mục nổi tiếng khác của Tinh Nguyệt cũng không thể phỏng vấn được người này, Chuyện ngôi sao chỉ là một chương trình đứng trên bờ vực bị bỏ lại muốn vượt mặt?
Lục Nhã thấy Tần Cảnh vẫn giữ nguyên bình tĩnh, có chút oán hận, cô ta chưa hề nhìn thấy trên mặt nữ nhân này hiện chút nào hoảng loạn vì thất bại. Nóng mắt, cô ta châm chọc:
"Thế nào? Cô không phải rất giỏi sao? Nghĩ trước nay, Việt Trạch bị truyền thông công bố ra duy nhất một tấm hình, cũng chính là tự tay cô tìm được. Cô lợi hại như vậy cơ mà, chút việc này thì có gì khó nhỉ?"
Diệu Khả đứng một bên không thể không trợn mắt há mồm, cái người chụp được chân dung Việt Trạch lại còn dám đăng tải trên mạng, thế nhưng, chính là Tần Cảnh?
Tần Cảnh tuy rằng ngoài mặt bảo trì bình tĩnh, nhưng trong lòng đã cực kì khó chịu. Trời, lại làm gì? Một lần nữa gặp tình tiết không biết trước.
Cô Tần Cảnh trước kia rốt cuộc chọc giận bao nhiêu người vậy!
Không được, vô luận ra sao, cô cũng không đi trêu chọc người tên Việt Trạch đó, đánh chết cũng không đi, đây chính là người muốn đi XXX cô mà!!!
Tần Cảnh chưa nghĩ ra được đối sách gì, từ ngoài cửa truyền đến một tiếng đập cửa cứu rỗi cô:
"Lục Nhã, Tần Cảnh, hai người đều ở đây a!"
Tần Cảnh bất lực nhắm mắt, tại sao, muốn đến xem bộ dạng chật vật của cô đến thế hay sao?
Lục Nhã vừa rồi mặt mũi phừng ngay lập tức thay đổi 180 độ, trong phòng nhưng nhân viên khác cũng nhất loạt nhìn về phía người đang đi tới, mắt lóe tia sùng bái:
"Vi Lam à? Sao Vi Lam lại đến đây?"
Diệu Khả lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên đi rót nước.
Tập Vi Lam nhanh chóng ngăn lại:
"Không cần! Tôi vừa uống nước rồi!" Nói xong, nở nụ cười tươi rói với Diệu Khả, lại nhìn sang chỗ Tần Cảnh và Lục Nhã bên này đi tới.
Phòng làm việc hơi chật chội, Tần Cảnh nghiêng người, về ngồi trên bàn làm việc của mình, gật đầu với Tập Vi Lam đang bước tới, xem như chào hỏi.
Advertisement / Quảng cáo
Lục Nhã cảm thấy Tần Cảnh như vậy có chút lãnh đạm, nhưng cũng kệ không so đo, đi tới ôm tay Tập Vi Lam một cách thân thiết:
"Đi, chúng ta vào trong nói chuyện!"
Tập Vi Lam ngừng một bước, đứng trước bàn làm việc của Tần Cảnh, cô ta giữ chặt tay Lục Nhã, thân mật nói:
"Lục Nhã, Tần Cảnh là bằng hữu thân thiết của tôi, lần này cô ấy chuyển đến tổ chuyên mục của các chị, chị giúp tôi chú ý chiếu cố cô ấy một chút nhé!"
Tần Cảnh phong đạm vân khinh cầm cốc thủy tinh uống nước, nhắm mắt làm ngơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!