Chương 13: (Vô Đề)

Tần Cảnh với chuyện lằng nhằng giữa Tần Cảnh trước đây và Việt Trạch hoàn toàn không hay biết gì cả, chỉ có thể mặt xám mày tro ngồi trên mặt đất, trầm mặc không biết vì sao.

Việt Trạch thấy cô không lên tiếng, lại cho là cô chột dạ, con ngươi mắt tối sầm lại, lạnh giọng nói:

"Cô càng lúc càng lớn mật!... Giao VCD (video compact disc) đó ra đây!"

Tần Cảnh mạc danh kỳ diệu: Cái gì VCD cơ?

Việt Trạch nhìn lại nghĩ cô giả ngu, sắc mặt càng không tốt:

"Tần Cảnh, cô cho rằng, ra vẻ không biết là có thể lừa được người sao?"

Tần Cảnh càng thêm ủy khuất:

"Video đó là video về cái gì, anh nói rõ ràng một chút đi!"

Cô còn giả vờ? Việt Trạch đã quen với bộ mặt giảo hoạt chơi sau lưng, tự nhiên không tin,

"Nói vậy, là cô không chịu giao phải không?"

Tần Cảnh cơ hồ lệ rơi, vì làm sao mà tất cả đàn ông ở cái chỗ này, không có một mống nào là nói chuyện như một người bình thường với cô thế?

Đoạn đối thoại của hai người vừa rồi, quả thật giống hệt phim truyền hình mấy đoạn cẩu huyết ——

"Tại sao lại như vậy, cô nói rõ ràng cho tôi!"

"Không phải, anh hiểu lầm, anh nghe tôi giải thích!"

"Tôi không nghe, tôi không nghe, tôi không nghe!"

"Anh nghe tôi giải thích đã, anh nghe tôi giải thích, anh..."

"Trước đây tôi đã nói với cô rồi," Việt Trạch sắc mặt dị thường tối tăm, rồi lại có một loại biểu cảm đạm mạc giả dối khó hiểu,

"Nếu như cô còn một lần nào nữa chọc đến tôi, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho cô!"

Tần Cảnh toàn thân cứng đờ, cảm giác bị ánh mắt của hắn làm đông cứng, nhưng lại mơ hồ cảm thấy hắn cũng không phải là như vậy, mà cô cũng không có sợ hãi gì sâu sắc.

Nhưng nói thế nào thì nói, cô cũng muôn phần oan khuất, cô cái gì cũng không có làm đâu!

Chẳng lẽ là bởi vì bộ tiểu thuyết đáng chết này, quá mạnh mẽ! Định mệnh của cô là bị đủ mọi loại người qua đường XXX, nên cô có cố tránh né, cũng không thể thoát?

Tần Cảnh trơ mắt nhìn bọn người đi theo Việt Trạch, vừa cởi cúc áo vừa không biểu tình bước đến, có cảm giác quá cẩu huyết. Sao lại dùng kịch bản độc ác thô tục như vậy?

"Việt Trạch! Anh tốt xấu gì cũng là người có giáo dục, có văn hóa, thế mà anh, còn đứng ngoài xem, anh thực sự TMD hạ lưu! Thô tục!" Tần Cảnh nghiến răng nghiến lợi.

Trước mặt cô, Việt Trạch nhún nhún vai, khuôn mặt đầy bất lực:

"Không có cách nào khác, tôi phải dùng chính video của cô để đổi lấy cái của tôi!"

Tần Cảnh giờ mới phát hiện, còn có một người đàn ông khác, mặt không biểu cảm, cầm máy quay DV đứng cạnh Việt Trạch.

Đứng ngoài xem còn không đủ, vậy mà còn muốn cầm DV quay chụp,

Hồn đạm! (= với hỗn đản)

Tần Cảnh khóe miệng giật giật:

"Tôi thực sự không hiểu anh đang nói đến cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!