Vào trong nhà hàng, hai người chọn chỗ ngồi gần cạnh cửa sổ.
Doãn Thiên Dã cư nhiên vẫn nhẫn nại chờ đến khi hai người cùng ăn cơm, mới nói, ngữ khi không quá khách khí:
"Tần Cảnh, em rốt cuộc muốn làm gì?" Tần Cảnh lúc đó đang uống nước, chưa vội đáp.
Hắn không im lặng, tiếp tục:
"Em làm nhiều chuyện loạn thất bát tao như vậy, không phải là muốn thu hút sự chú ý của tôi, quay lại với tôi chứ?"
Tần Cảnh suýt tý nữa phun cả ngụm nước thẳng mặt hắn, nhăn nhó:
"Doãn Thiên Dã, anh có thể đừng tự luyến như vậy được không? Với anh, tôi một chút hứng thú cũng không có!"
Hắn hơi hơi nhướng mày, ý tứ là, không tin.
Tần Cảnh bình thản đặt ly nước xuống, mười phần thành khẩn nói:
"Thật. Anh nhìn lại mình xem, anh hoa tâm, lăng nhăng, không có việc làm, sống xa xỉ, còn thói công tử, vừa bại gia, vừa bướng bỉnh. Nói chung, chính xác là một cặn bã nam đến tận gốc. Tôi làm sao có khả năng có hứng thú với anh?"
Khuôn mặt thanh tuấn của Doãn Thiên Dã nháy mắt trắng bệch, huyệt Thái Dương giật giật:
"Này, em là từ điển đấy à? Xúc phạm người ta bằng cả một câu dài mà không một từ thô tục. Phiền em ăn nói có đạo đức một chút, tôi còn ngồi trước mặt em!"
"Tôi trước giờ không làm hại người khác sau lưng nhé!" Tần Cảnh rất thản nhiên,
"Lại nói, tôi nói chỗ nào không đúng, chỉ cho tôi, tôi sửa lại!"
Doãn Thiên Dã một hơi nghẹn chết, mặt lại hồng.
Tần Cảnh biết, đây không phải thẹn, là tức giận.
Tần Cảnh càng nói càng thẳng thắn thành khẩn:
"Nói thật cho anh biết, tôi nhận từ ba anh 5% cổ phần Doãn thị, cho nên, tôi phải đáp ứng kỳ vọng của lão nhân gia ông ấy, đem anh ra cải tạo lại thành người không cặn bã."
Cải tạo?
Doãn Thiên Dã tức đến cười một tiếng,
"Nếu không em sinh một tên tiểu Doãn Thiên Dã đi! Cái này thì tôi có thể giúp em!"
Đối mặt với khiêu khích của hắn như thế này, Tần Cảnh mặt không đổi sắc tim không nhảy, trực tiếp coi thường.
Doãn Thiên Dã thấy cô không phản ứng, lại đổi sách lược:
"Như vậy đi, em đừng tìm cách quản tôi nữa, tránh xa tôi ra, càng xa càng tốt. Về sau, chờ tôi tiếp quản Doãn thị, liền cấp em 10% cổ phần."
Ngừng một chút, cường điệu bổ sung:
"10%, đã được cho là đại cổ đông!"
Tần Cảnh yên lặng liếc hắn một cái:
"Cỡ bại gia tử nhà anh, cứ tiếp tục thế này, Doãn thị sẽ bị anh làm cho phá sản. Đến lúc đó, anh có muốn cho tôi 50% cổ phần thì cũng chỉ là giấy lộn!"
Hắn trước giờ chưa từng bị người khinh bỉ đến như thế đâu, lại còn liên tiếp từng đợt khinh bỉ!
Doãn Thiên Dã mặt có vẻ đang co giật:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!