Chương 30: Không chút do dự!

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Nỗi vui mừng khi tu vi tiến bộ cùng giảm cân thành công khiến cho Vương Bảo Nhạc vô cùng phấn chấn, nhất là khi hắn nghĩ tới chuyện mình sắp trở thành học thủ thì lại hí hửng hơn nũa. Trong đầu chợt vẽ nên cảnh tượng khi mình trở thành học thủ, hai mắt sáng rỡ lên.

- Rốt cuộc cũng chờ được đến ngày này rồi!

Vương Bảo Nhạc mừng rơn, tim đập cũng trở nên nhanh hơn, đang định lao vội đến học đường thì lại để ý thấy Tạ Hải Dương đứng một bên. Vương Bảo Nhạc cảm kích lập tức nhào lên ôm lấy Tạ Hải Dương vô cùng nhiệt tình.

- Bạn học tốt, cách giảm cân của ngươi cực kỳ hữu dụng luôn!

- Sau này chúng ta phải liên lạc nhiều vào nhé, đây là số linh thạch đã hứa này!

Vương Bảo Nhạc cười phơi phới móc linh thạch ra đưa cho Tạ Hải Dương, nhưng lại phát hiện hình như Tạ Hải Dương vẫn còn đang ngu người nghĩ gì đó chưa kịp tỉnh.

- Ớ này... Bạn học Tạ, ngươi nhìn thử giờ này cũng không còn sớm... Hay là hôm khác ta mời ngươi ăn cơm nhé?

Nếu như đổi lại là lúc khác thì Vương Bảo Nhạc nhất định sẽ nói chuyện với Tạ Hải Dương thêm chút nữa, nhưng lúc này hắn chỉ một lòng muốn trở thành học thủ nên trong lòng ngứa ngáy như bị mèo cào, thế là lên tiếng nhắc khéo.

- Ngươi... Sao tu vi của ngươi lại tăng lên... Đúng là không thể tin nổi!

Tạ Hải Dương nhìn Vương Bảo Nhạc mà đầu óc mít đặc, thật sự là hắn lăn lộn trong đạo viện mấy năm nay, làm biết bao mối làm ăn, cũng gặp đủ loại khách hàng, Tử Thần đan cũng có lắm kẻ dùng rồi, nhưng đây lại là lần đầu tiên nhìn thấy có kẻ dùng Tử Thần đan mà đột phá thế này đây.

- Dùng thêm vài viên chắc là được ngay ấy mà.

Vương Bảo Nhạc thuận miệng nói bừa, vừa nói vừa ôm vai Tạ Hải Dương, kéo Tạ Hải Dương đang trong trạng thái ngu người ra khỏi động phủ.

Mãi đến khi đi khỏi rồi mà trong đầu của Tạ Hải Dương vẫn còn đặc quánh, miệng lẩm bẩm không thể tin nổi không thể tin nổi, đờ đẫn xuống núi.

Thấy Tạ Hải Dương đi rồi, Vương Bảo Nhạc nhìn ánh nắng chiều phía xa, thật sự nhịn không nổi nữa nên vội chạy ào đến học đường.

- Ta sắp sửa trở thành học thủ rồi!

Vương Bảo Nhạc cười ha hả, tâm trạng cực kỳ tốt đẹp. Lúc trước hắn đã tìm hiểu rõ cách trở thành học thủ rồi, chỉ cần mở phần khảo hạch ở trên bảng danh sách chỗ bia đá ở học đường, ghi lại kết quả của một lần luyện chế linh thạch, nếu như độ tinh khiết mà đủ thì có thể lên bảng ngay.

- Một khi trở thành học thủ thì ta chính là đại nhân vật hiếm hoi ở hệ Pháp Binh này, đến lúc đó để xem kẻ nào dám bắt nạt anh đây!

Vương Bảo Nhạc nôn nao trong dạ, cảm giác mong chờ cực kỳ mãnh liệt, giống như ngay cả máu cũng chảy nhanh hơn.

Mặc dù khoảng cách từ động phủ của hắn đến học đường không xa lắm, nhưng cũng không ngắn chút nào, lúc này Vương Bảo Nhạc đang kích động quá thể nên không chú ý tới khi hắn vừa đi ra khỏi động phủ một đoạn thì có một học sinh cũ của hệ Pháp Binh ở gần đó, hắn vốn chỉ đi ngang qua, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Bảo Nhạc thì hai mắt sáng rực lên!

Hắn thấy rõ lúc này Vương Bảo Nhạc đang mặc một bộ học bào đặc chiêu nát bươm, thế là lấy nhẫn truyền âm ra thấp giọng nói.

- Ta trông thấy Vương Bảo Nhạc này, hắn ăn mặc xộc xệch lắm!

Cùng lúc học sinh này truyền âm, ở trên đỉnh núi của hệ Pháp Binh có ba tòa nhà rất bắt mắt, ba nơi này nằm ở gần ba học đường của hệ Pháp Binh, chúng độc một màu tím, tựa như nha môn, hình như còn khiến cho tất cả những người nhìn thấy cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng bức người.

Thậm chí ở cửa ra vào của ba tòa nhà này đều có học sinh đứng đó coi chừng hệt như bảo vệ, quắc mắt nhìn tất cả những người đi ngang qua.

Bình thường phàm là học sinh đi ngang qua đây đều vô thức bước nhanh hơn, không muốn nán lại lâu.

Ba tòa nhà này chính là... Bộ viện kỷ, nơi có địa vị, quyền lực gần với hệ chủ và các lão sư nhất trong hệ Pháp Binh!

Cũng có nhiều người thích gọi ba tòa nhà này là học thủ các!

Bởi vì người phụ trách bộ viện kỷ này chính là học thủ của hệ đó!

Bên trong đảo Hạ Viện của đạo viện Phiêu Miễu, các hệ đều có học thủ riêng, cũng có bộ viện kỷ riêng của hệ mình, mà học thủ chính là dựa vào thực lực của bản thân để giành được, đây cũng là một trong những quy tắc của đạo viện Phiêu Miễu.

Vậy nên khiến cho thân phận của học thủ khá siêu nhiên, chỉ riêng chưởng viện mới có thể trực tiếp hạ lệnh cho bọn họ!

Cho nên mỗi vị học thủ lại có tiếng là môn đồ của chưởng viện!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!