Sắc mặt của Tịch Thần khá là nặng nề và âm u, nàng chọn một khoảng đất trống rồi dừng lại, giương mắt nhìn mấy tên thanh niên to con đang tiến lại gần và vây quanh mình.
"Tiểu cô nương! Đi một mình à? Sao mặt ủ mày chau thế, có chuyện không vui gì nói ca ca nghe nào, ca ca dắt ngươi đi mua vui nha!" Tên thanh niên bụng phệ đi đằng trước dùng ánh mắt cợt nhả đánh giá Tịch Thần từ đầu đến chân, xoa cằm cười đùa.
Mấy tên đàn em bên cạnh hắn nhanh chóng phụ họa, lời lẽ ô uế và dơ bẩn.
"Đúng vậy nha, tiểu cô nương chơi đùa cùng chúng ta đi nào.
Hứa nhất định sẽ cho ngươi một trải nghiệm cả đời khó quên được.
Kinh nghiệm chinh chiến sa trường của lão đại rất tuyệt luôn đấy!"
"Lão đại hôm nay thật có diễm phúc, đụng tới một tiểu cô nương đơn thuần mới toanh như thế này.
Chỉ là nhìn qua có chút lạnh lùng ha?"
"Ngươi thì biết cái gì, lạnh lùng mới có cá tính.
Lão đại thích chinh phục mấy cô gái có cá tính như vậy!"
"Đúng đúng, người lạnh lùng như thế một khi r3n rỉ lên thì thanh âm tuyệt đối sẽ mất hồn, tư vị phê như con tê tê luôn nha!"
"Lão đại, ngươi cũng không thể hưởng thụ một mình, nhớ chia chát cho huynh đệ một chút thịt vụn sau cùng nhá!"
Tên bụng phệ được tung hô thì càng vui vẻ, hắn đã mường tượng ra cảnh mỹ nhân hầu hạ dưới người hắn, cả hai cùng tung hoành trên đỉnh vân sơn, bởi vậy khuôn mặt hắn đỏ tới mang tai, ánh mắt thì đục ngầu nhiễm vài tia sắc dục, xoa tay hầm hè, gấp không chờ nổi mà tiếp cận Tịch Thần, muốn chộp lấy đôi vai của nàng.
"Nào, tiểu cô nương, ca ca nhất định sẽ làm cho ngươi vui vẻ.
Ngoan!"
Da gà trên người đều nổi cộm lên hết, sâu trong đáy lòng Tịch Thần dâng lên một ngọn lửa chán ghét hừng hực cháy, đặc biệt là khi nhìn thấy đôi mắt âm u đầy d*c vọng kia thì nỗi thống hận chôn vùi sâu nơi đáy lòng nàng như con ác thú trỗi dậy muốn phóng ra ngoài cắn người.
"Cút!" Tịch Thần kịp thời triệu hồi quyền trượng, hất mạnh đôi tay dơ bẩn của tên bụng phệ kia ra, cố gắng khắc chế chính mình nên chỉ lạnh lùng nhả ra một chữ đầy sát khí.
Tên bụng phệ nào biết một cô nương tưởng chừng như nhu nhược sẽ có vũ khí, nên bị hất văng phải lùi lại ba bước, sắc mặt đen như đít nồi, nghiến răng nghiến lợi mà chửi tục:
"Mẹ kiếp con khốn này, rượu mời không muốn mày muốn uống rượu phạt phải không? Còn dám đánh lão tử đây! Mày chán sống à?"
Hắn chửi xong, phát hiện biểu cảm của thiếu nữ đối diện vẫn trơ trơ ra như khối đá, thì cơn tức giận xông thẳng lên đầu, hắn phất tay ra lệnh cho đàn em bên cạnh:
"Các huynh đệ, bắt nàng trói lại cho lão tử, lột s@ch y phục và lấy hết tinh thạch ra đây.
Lão tử hôm nay phải cho nàng biết cái cảnh, vừa cướp vừa cưỡng gian là như thế nào!"
Ánh mắt của Tịch Thần chợt lóe, thì ra mục đích của những kẻ này là cướp tinh thạch, nhưng khi thấy diện mạo có phần xinh đẹp của khối thân thể này thì lại nảy sinh tà tâm, không chỉ muốn cướp tài sản mà còn muốn cướp sắc.
Trên trần đời, nàng chán ghét nhất chính là những kẻ cặn bã và trơ trẽn như thế này.
Nàng vốn dĩ muốn an tĩnh không kiếm chuyện, nhưng bọn người này đã chọn cánh cửa đi thẳng đến âm ty, thì nàng đành chiều theo vậy.
Mấy tên tiểu đệ hầm hè tiến lên, trong lòng hẳn là khinh thường một người thiếu nữ yếu đuối nên không sử dụng vũ khí, bọn họ dạng thành hình vòng tròn áp sát lại, nhanh chóng tiếp cận Tịch Thần.
Mặc dù không sử dụng vũ khí, nhưng nàng vẫn cảm nhận được khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ trong người bọn họ, rất giống với khí thế mà nàng đã gặp qua trên người Chu Bằng.
Hẳn là lính đánh thuê và võ sĩ tu tập nội khí.
Ý chí chiến đấu sục sôi, đây là lần đầu tiên nàng giao thủ với người của thế giới này, cho nên cực kỳ hưng phấn và mang theo chút cẩn thận.
Trước khi cánh tay rắn chắc của bọn họ chộp tới, nàng đã đọc xong chú ngữ, một trận gió vờn quanh dưới chân rồi mang nàng luồn lách qua kẽ hở, vượt ra khỏi vòng vây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!