Chương 185: Trận pháp khởi động - rời đi

Thấy không có kịch vui để xem như mong đợi, Can Mạch từ xa lại gần, cất tiếng nói:

"Người của Liên Minh Đánh Thuê, Tứ đại gia tộc và Phủ Thành Chủ đều đã đến đông đủ, chỉ còn chờ các ngươi nữa là chúng ta có thể xuất phát. Các vị đã sẵn sàng chưa?"

Mọi người không khỏi nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy các đại thế lực đều đến đông đủ, gia chủ đứng ở đằng trước, và bên cạnh là đám đệ tử của bọn họ.

Thấy nhân số có gì đó không đúng, Yến Thanh ngạc nhiên hỏi ra tiếng:

"Đợi đã! Danh sách người đi đại lục Thần Châu đều ở đây sao? Ngày trắc linh căn hôm đó rõ ràng rất nhiều, mà nhân số hôm nay lại chưa tới trăm người?"

Can Mạch nghe vậy, ngay tức khắc đáp lại với giọng điệu nghiêm túc:

"Tuy rằng ngày đó trắc ra rất nhiều đệ tử có linh căn. Nhưng nếu tất cả đều cùng đi thì Truyền Tống Trận sẽ không chịu nổi, hơn nữa nhân số đông đảo càng dễ khiến dân bản địa của đại lục Thần Châu nổi lên nghi ngờ. Cho nên Tứ đại gia tộc đều thống nhất lại, mỗi gia tộc chỉ chọn ra mười người có thiên phú tốt nhất để đi đến bên kia. Phủ Thành Chủ và Liên Minh Đánh Thuê cũng thế, chúng ta cũng sàng lọc lại.

Cho nên đến cuối cùng, tính luôn các ngươi nữa thì nhân số cũng chưa đạt được một trăm người."

Yến Thanh gật gù, nhìn thoáng qua bốn phía rồi nói:

"Thì ra là thế!"

Bất quá, nhân số tuy rằng giảm đi khá nhiều, nhưng những gương mặt mà Yến Thanh quen thuộc lại thình lình xuất hiện ở trong đội ngũ.

Chẳng hạn như Lăng Quang, Lục Vận, Phong Tiêu, Lâm Mục, Trình Mặc,… Bọn họ đều là những người có thiên phú tốt nhất của Tứ đại gia tộc và Phủ thành chủ.

Về phần Liên Minh Đánh Thuê thì hầu hết những người có tên trên Hắc Bảng đều có mặt, như: Sở Nhiễm, Hàn Thủy, Dịch Dao, Vân Tiêu, Thiên Mị, Đồ Giản, Nhâm Tuyết và Hoa Từ,…

Thậm chí Yến Thanh còn thấy hai gương mặt quen thuộc lẫn trong đội ngũ, chẳng phải Hoa Y và Diệp Tu Nhai thì còn ai vào đây nữa?

Chẳng qua lúc này đây, Thiết Huyết dong binh đoàn chỉ còn lại có hai người họ, Lăng Quang lại trầm mặc đứng chung với các đệ tử khác của Lăng gia. Cho nên hai người bọn họ có vẻ nhạt nhoà, không gây sự chú ý.

Yến Thanh hơi nghi hoặc, rốt cuộc thì hai người kia có tài đức gì mà xuất hiện ở trường hợp trọng đại như hôm nay.

Sẵn có Can Mạch đứng ở đây, Yến Thanh bèn nhỏ giọng mà hỏi hắn.

Tịch Thần và Doãn Nguyệt cũng tò mò, âm thầm nghiêng tai lắng nghe.

Can Mạch xác thật không giấu diếm, hắn thẳng thừng mà nói:

"Lúc ra quyết định cho hai người bọn họ gia nhập đội ngũ, kỳ thật trong Liên Minh cũng có rất nhiều người không phục và hỏi ta, hai người bọn họ có chỗ nào hơn người? Thứ nhất, bọn họ là nguyên lão còn sót lại của Thiết Huyết dong binh đoàn, mấy năm nay an ổn trung thành làm nhiệm vụ, không có công lao thì cũng có khổ lao. Thứ hai, bọn họ cũng không phải kẻ bất tài vô dụng, Hoa Y có nhiều năm kinh nghiệm xử lý sự vụ trong binh đoàn, hơn nữa nàng có linh căn, thiên phú cũng không tệ lắm.

Về phần Diệp Tu Nhai, người này can đảm cẩn trọng, có chút thiên phú về trận pháp. Hắn cũng đóng góp chút ít công sức cho lần chế tạo Truyền Tống Trận này. Nhân tài như vậy, ta đương nhiên không thể để hắn bị mai một ở thế giới cằn cỗi này.

Các ngươi cũng biết ta bị người hãm hại rồi rơi xuống thế giới này. Cho nên ta phải trở về lấy lại những gì thuộc về ta. Ta cần nhân tài, cần người trở thành cánh tay trái bờ vai phải giúp ta làm việc.

Đúng rồi, ta nghe nói Hoa Y cùng các ngươi trước đó có xảy ra hiềm khích, có đúng vậy không!?"

Yến Thanh nhìn Can Mạch bằng ánh mắt phức tạp, nhưng xét thấy ý định của hắn đã quyết, nên nàng chỉ cười, nói một câu đầy thâm ý:

"Chúng ta vốn dĩ là người dưng nước lã, vì tranh đoạt tài nguyên mà sinh ra hiềm khích thì cũng là chuyện bình thường thôi. Việc này không gây ảnh hưởng gì tới quan hệ hợp tác giữa chúng ta. Can thủ lĩnh nếu có ý tin dùng nàng thì đương nhiên đã suy xét kỹ lưỡng về mọi mặt. Ta không tùy tiện phán xét gì hết.

Ta chỉ có một câu muốn khuyên ngươi, ngươi có thể thoải mái mà tin tưởng nàng, có thể đem nhiệm vụ quan trọng giao cho nàng đi làm. Nhưng ngươi cần phải chú ý, không nên nghe theo lời lẽ nhìn như chí lý từ miệng nàng mà thay đổi quyết định ban đầu của chính ngươi."

Nghe thế, Can Mạch hơi ngẩn ra, theo sau biểu tình hiện lên chút suy ngẫm, hắn gật đầu đáp:

"Đa tạ báo cho! Ta sẽ nghiêm túc suy xét vấn đề này!"

Doãn Nguyệt ở bên cạnh trơ mắt nhìn Yến Thanh châm ngòi ly gián, cấp Hoa Y đào hố. Vì vậy nàng không khỏi đánh một cái rùng mình.

Nữ ma đầu quả nhiên vẫn là nữ ma đầu! Không chỉ thù dai mà còn thâm độc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!