Giao dịch đạt thành, Miêu Yểu để lại pháp khí Trân Thú Viên và đám ấu tể mắt to trừng mắt nhỏ với nhau, còn mình thì không chút do dự ngoảnh đầu trở về Yêu tộc.
Tịch Thần dành ra nửa ngày cùng đám ấu tể thực hiện bước đầu giao lưu. Bọn họ còn quá nhỏ nên không thể nói tiếng người như Miêu Yểu được, cũng may là Tịch Thần nói được Tinh Linh Ngữ. Vì vậy mà nàng một bên tra thư tịch, một bên dùng ngôn ngữ Tinh Linh nói chuyện với đám ấu tể.
Kỳ thực nội dung cũng không phức tạp, đám ấu tể chỉ cần biết từ nay về sau nàng sẽ là người giám hộ của bọn họ, việc nhỏ như tu luyện, săn mồi nàng sẽ không can thiệp. Nhưng đến các việc lớn như ra ngoài hành tẩu rèn luyện, tìm kiếm tài nguyên thì bọn họ ắt phải trưng cầu ý kiến và thông qua sự chấp thuận của nàng thì mới được.
Có lẽ khi ở địa bàn Yêu tộc, đám ấu tể đã được huấn luyện bài bản, cho nên bọn họ rất dịu ngoan và dễ nói chuyện.
Sau đó Tịch Thần lại kiểm đếm chủng tộc và nhân số. Ngoại trừ các chủng loại yêu thú thông thường thì còn có vài chủng tộc hi hữu, đến lúc này Tịch Thần bèn bắt Cự Thạch Thú ở một bên phụ trợ nhận diện, còn nàng thì ghi chép lại tập tính và thói quen của chúng nó để dễ bề huấn luyện cho tương lai về sau.
Kết thúc ghi chép, Tịch Thần không khỏi chậc lưỡi cảm thán. Yêu tộc thật sự quá kh ủng bố, thảo nào lần trước thú triều tiến đến, Đoạn Tiên Thành sẽ chống trả một cách thảm thiết như thế.
Tám mươi phần trăm yêu thú ấu tể có mặt ở nơi này thuộc về chủng loài ăn thịt như: Hổ tộc, Xà tộc, Lang tộc, Miêu tộc, Bò Cạp, con Rết, và các động vật có cánh như Thanh Vũ thú, Ưng tộc, Dơi, Đại Bàng,…
Chỉ có hai mươi phần trăm số lượng còn lại thuộc chủng loại ăn chay, nhưng sức chiến đấu cũng không thể khinh thường như: con khỉ tinh, con dê tinh, tiểu kê tinh,…
Động vật bơi dưới nước, động vật bay trên trời, động vật chạy trên mặt đất, bò sát, côn trùng, ăn tạp
- ăn chay đều có đủ.
Nếu như nàng không đi mạo hiểm, lang bạt kỳ hồ, mà mang tất cả chúng nó trốn đến thâm sơn cùng cốc tị thế, thì nàng cũng có thể an ổn độ nhật, giàu có phong phú.
Tịch Thần vừa mới nghĩ vậy thôi, nhưng nàng đã lắc đầu bật cười. Sợ là cả đời này của nàng đều sẽ không có ngày đó xảy ra!
…
Mặt trời mọc rồi lặn, hai ngày chớp mắt mà đã trôi qua.
Giờ Sửu vừa đến, Tịch Thần, Yến Thanh, Doãn Nguyệt, Tiêu Nhạc, Cố Thành, tỷ muội song sinh Mẫn Lan, Mẫn Điệp đã tụ tập cùng nhau ở trước cửa.
Một tiếng "cạch" nặng nề vang lên, Doãn Nguyệt tra xong ổ khoá vào then cửa, rồi bất chợt thẩn thờ nhìn quanh biệt viện một lần nữa, như thể chào bái biệt cái nơi đã nuôi dưỡng nàng trưởng thành trong suốt hai mươi năm qua.
Tịch Thần, Yến Thanh, và đồng bạn của Doãn Nguyệt đều không hối thúc, chỉ yên lặng nhìn và chờ đợi. Bởi lẽ bọn họ cũng hiểu được phần nào tâm trạng hiện tại mà Doãn Nguyệt đang trải qua.
Một lát sau đó, Doãn Nguyệt đã điều tiết cảm xúc xong, biểu tình trên gương mặt không chút dị thường, nàng nói:
"Chúng ta đi thôi!"
Một đám người tư trang nhẹ nhàng, mênh mông cuồn cuộn tiến về quảng trường Truyền Tống Trận sau lưng Phủ Thành Chủ.
"Tiểu Thần Thần, tiểu Nguyệt Nguyệt! Chúng ta sắp rời khỏi thế giới này rồi, các ngươi có thấy hồi hộp hay không nha?" Trên đường đi, Yến Thanh thấy không khí buồn tẻ, bèn ra tiếng dò hỏi.
Doãn Nguyệt liếc nàng một phen, bình tĩnh đáp:
"Kết quả này không phải sớm đã biết trước, có gì đâu để mà hồi hộp? Nên tới thì sẽ tới thôi!"
Yến Thanh khẽ bĩu môi, không vừa lòng với câu trả lời của Doãn Nguyệt, nên nàng quay ngoắc sang rồi nhìn chằm chằm Tịch Thần, hỏi:
"Tiểu Nguyệt Nguyệt thật không thú vị, còn ngươi? Ngươi thấy thế nào?"
Tịch Thần hơi rũ mắt, biểu tình bình thản, ngữ điệu không chút phập phồng mà đáp lại:
"Ta đương nhiên là hồi hộp chứ! Hồi hộp đến mức trái tim muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực, và tay chân thì run như cầy sấy!"
Yến Thanh nhìn chòng chọc vào người Tịch Thần, ánh mắt lướt từ trên xuống dưới, sau đó phụng phịu nói:
"Hừ! Ngay cả Tiểu Thần Thần cũng bắt đầu gạt ta! Nhịp tim ngươi đâu có đập loạn xạ, tay chân ngươi cũng có run rẩy đâu? Câu chuyện này không buồn cười chút nào hết!"
Tịch Thần nhìn Yến Thanh và trầm ngâm một lát, sau đó nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!