Khoảnh khắc đó, tôi ngây người tại chỗ.
Và vì tôi công khai nói ra, anh ta rất không vui.
Hôm đó, anh ta đã đi rất sớm.
Lời cầu hôn tôi chuẩn bị, kết thúc trong im lặng.
Bây giờ nhìn lại.
Anh ta không phải sợ hôn nhân.
Chỉ là không muốn kết hôn với tôi.
Tôi đột nhiên nghĩ đến một câu nói.
Bắt đầu không rõ ràng, cuối cùng cũng sẽ kết thúc không rõ ràng.
Tôi và Chu Gia Vọng, có lẽ chỉ có thể đi đến đây.
5
Trên đường về, Trần Duệ Sơ lái xe.
Anh ta vốn không nói nhiều, mà tôi cũng không có tâm trạng để trò chuyện.
Không khí một lần nữa trở nên yên tĩnh, chỉ có nhạc không lời lan tỏa nhẹ nhàng trong không gian kín.
[Thẩm Kim Nghi, nếu em…]
Nói được một nửa, điện thoại của Biên Tự gọi đến.
[Kim Nghi, Chu Gia Vọng đánh nhau với người khác!]
Khi chúng tôi đến nơi, cuộc xung đột đã kết thúc.
Bên ngoài đám đông, tôi nhìn Chu Gia Vọng từ xa.
Không biết có phải do đánh nhau mà tuyến thượng thận tiết ra quá nhiều hay là do say rượu.
Anh ta mặt đỏ bừng ngồi giữa ghế sofa, ôm chặt bạn gái nhỏ bên cạnh.
Cô gái ngượng ngùng cúi đầu, anh ta nâng cằm cô ta lên và hôn.
Xung quanh vang lên một tràng tiếng reo hò.
Có người quen tôi ở gần đó liền hỏi anh ta: [Anh, không phải anh sắp kết hôn với chị Kim Nghi sao? [Sao còn nuôi thêm một người tình nhỏ?]
Khuôn mặt Chu Gia Vọng lập tức sa sầm xuống.
[Tôi bao giờ định kết hôn với cô ta?]
Người đó sửng sốt một chút, dường như muốn nói thay tôi: [Vậy người trong lòng anh này, trông giống chị Kim Nghi quá…]
Chu Gia Vọng đặt mạnh ly rượu xuống: [Sau này không được nhắc đến cái tên đó trước mặt tôi, nếu không, cút.]
[Bắt đầu từ hôm nay, đây chính là chị dâu của các người, gọi là chị dâu cho tốt.]
Những người có mặt nhìn nhau, nhất quyết không gọi cô gái nhỏ trong lòng anh ta như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!