Giang Cửu Linh càng thêm cảm kích khi được Trầm tướng quân ưu ái ban tặng cho chiến mã, lại còn bảo :
- Nhờ Giang tráng sĩ, chỉ mới có năm ngày bổn tướng đã có thể hạ lệnh thu quân, nhanh chưa từng thấy với trước sau cũng gần mười ác thú bị lùng sục và trừ khử, vỗ yên cho bá tánh. Hãy cùng bổn tướng quay lại trấn thành, và sau này nếu muốn Giang tráng sĩ có thể đến bản doanh tìm gặp bổn tướng bất kỳ lúc nào cũng được. Bởi bổn tướng thật lòng mến phục vừa thần lực vừa tửu lượng có một không hai của Giang tráng sĩ. Đi nào, mau thu binh.
Được tặng chiến mã lại được cùng Trầm tướng quân cưỡi ngựa chạy sóng đôi, Giang Cửu Linh bất quá chỉ biết đấy là sự ưu ái của vị tướng quân họ Trầm dành cho, chứ nào biết ngày qua ngày đã lọt vào đôi mắt tinh tường của vị tướng quân vì từng trải nên dễ dàng nhận ra đâu là ngọc và đâu là đá cùng với ý định quyết thu Giang Cửu Linh làm thuộc tướng.
Chính vì vậy thoạt phát Giang Cửu Linh chưa từng quen cỡi ngựa, Trầm tướng quân liền ân cần chỉ dẫn :
- Khác với các loại ngựa thông thường, chiến mã nào cũng trải qua giai đoạn đào luyện gian khổ, luôn tuân theo kỷ luật và nhất nhất đều tuân thủ mọi mệnh lệnh của người điều động. Giang tráng sĩ hãy nhìn đây, chỉ khẽ thúc thế này, chiến mã sẽ tự phi và biết cách giữ sao cho người ngồi bên trên không bao giờ ngã. Hoặc chỉ cần giật nhẹ dây cương về một phía chiến mã hiểu ý lập tức quay ngoặt ngay, chẳng khó lắm đâu, hãy thử xem.
Nhờ vậy Giang Cửu Linh dần quen dần với từng cung cách dù nhỏ nhặt nhất dùng để điều động chiến mã thực hiện theo ý. Đồng thời cũng nhờ đó tất cả đã nhanh chóng quay về trấn thành và được người người tiếp đón trọng thị do đã nhận tin tức lũ ác thú từng lộng hành cuối cùng cũng bị quan quân triều đình tiêu diệt.
Cùng với hai hàng dân chúng đứng ở hai bên reo hò táng tụng thì cũng có sai nha bộ đầu tiền hô hậu ủng đưa quan phủ đến đón đoàn quân binh thành sự quay về.
Khi đó Giang Cửu Linh dù miễn cưỡng vẫn phải tiếp nhận những lời nhất mực đề cao từ Trầm tướng quân lúc dẫn tiến Giang Cửu Linh với viên quan tri phủ.
Đáp lại viên quan chợt cau mày vừa liếc nhìn Giang Cửu Linh vừa hạ thấp giọng nói với Trầm tướng quân :
- Tiểu quan có thể bẩm tấu riêng vài lời cùng tướng quân chăng?
Trầm tướng quân cũng cau mày :
- Có cần thiết chăng?
Viên quan phủ cúi đầu :
- Bẩm đây là điều thật hệ trọng, nếu không tiểu quan đâu dám mạo phạm hổ uy nhất là vào lúc tướng quân đắc thắng thu binh như thế này?
Trầm tướng quân hiểu ý liền gật đầu bảo Giang Cửu Linh :
- Giang tráng sĩ hãy tạm lưu lại cạnh Kha Tuệ, bổn tướng sẽ quay lại ngay.
Và Trầm tướng quân được viên quan phủ đưa đến một chỗ khuất nhưng sau một lúc nghe viên quan phủ tấu trình, Trầm tướng quân bỗng gay gắt quát :
- Không thể nào vì...
Nhưng viên quan phủ lại tấu trình thêm, bất chấp phản ứng của Trầm tướng quân và sau đó được Trầm tướng quân thở dài nhưng lại gật gù tán đồng :
- Được bổn tướng sẽ tự xem lại mọi việc. Và nếu đúng như vậy luật bất vị thân, bổn tướng xin để quý phủ tùy nghi xử lý.
Đoạn Trầm tướng quân lấy tay ra hiệu cho Kha Tuệ lại gần.
Khi nhận lệnh Kha Tuệ có phần biến sắc vẫn thuận phục chấp hành và tự quay lại với Giang Cửu Linh :
- Chủ tướng có việc cần mật đàm với quan phủ, trong thời gian chờ đợi chủ tướng có nhờ ta quan tâm sắp đặt thật ổn thỏa cho ngươi. Mau theo ta.
Ở đằng kia vì cũng nhận lệnh từ viên quan phủ, chợt có năm bảy bộ đầu chạy lại nói với Kha Tuệ :
- Ở bổn phủ luôn sẵn có chỗ nghỉ ngơi, bọn tiểu nhân đã được lệnh, xin đưa đường cho tướng quân.
Kha Tuệ dù vẫn lộ nét bất bình ra mặt nhưng vẫn đáp :
- Được rồi hãy đi trước, mỗ quyết không để chư vị thất vọng. Mời.
Điều động chiến mã để bám theo bốn bộ đầu, Giang Cửu Linh dù mơ hồ vẫn phần nào đoán hiểu nên khẽ hỏi Kha Tuệ :
- Nếu vãn bối đoán không lầm thì mọi diễn biến đang xảy ra đều xuất phát từ vãn bối?
Kha Tuệ chỉ hắng giọng mà thôi nhưng sau đó nghĩ sao không biết, Kha Tuệ chợt khẽ hỏi :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!