Chương 30: Cang khí hộ thân phá Phổ Quang - Ân thù kết liễu vạn thái hòa

Họ năm người chợt dừng chân :

- Có chất độc?

Đó là tiếng kêu cảnh báo kịp thời của một nhân vật trung niên diện mạo phương phi, chỉ có đối mắt là luôn tỏ ra giảo hoạt khiến nhân vật khác tuổi cũng trung niên đang bị trung niên giảo hoạt chế ngự mang theo chợt mỉm cười vẻ ung dung :

- Chư vị là giới võ lâm quả nhiên thân thủ bất phàm, nhưng nếu phát hiện có chất độc chứng tỏ chư vị sắp lâm địch thì tốt nhất nên lo đối phó, thay vì cứ mãi uy hiếp quả nhân.

Có hai nhân vật khác đi phía sau trong đó có một đang uy hiếp một nữ nhân chính lão nhân này lên tiếng :

- Cẩu Hoàng đế nói rất đúng, theo bổn nhân Công Tôn Toại ngươi hoặc là buông tha hoặc nên ban một chưởng kết liễu cẩu Hoàng đế cho rảnh nợ, sao cứ mãi mang theo?

Lão nhân còn lại cũng phụ họa :

- Bọn lão phu Minh Nguyệt nhị thần sở dĩ chấp nhận kết minh với ngươi được thu hồi công phu Thiên Băng chỉ kỳ thực có nguyên ủy xuất xứ từ bổn giáo. Lẽ ra ngươi nên mau tiến hành thương lượng đổi trao sao cứ chần chừ vì quá mải mê quan tâm đến cẩu Hoàng đế?

Nữ nhân đang bị uy hiếp chợt cười khẩy :

- Minh thần nhị vị chẳng hiểu được đâu, thương lượng với nhị vị chỉ là giả kỳ thực Công Tôn Toại cần Hoàng thượng hơn nhị vị bởi chỉ có Hoàng thượng là có đầy đủ quyền uy cần thiết để giúp Công Tôn Toại khỏi phải thọ án tử sau bao tội ác từng gây. Tây Môn Nghi ta nói đúng tâm địa và mưu toan của lão chứ Công Tôn Toại?

Nhân vật trung niên có đối mắt giảo hoạt chính là Công Tôn Toại, lão chợt gay gắt phản ứng ngược lại hai lão nhân nọ :

- Nào phải Công Tôn mỗ không ưng thuận thương lượng nhưng đề xuất của mỗ là phải kết liễu ngay hạng phản giáo Tây Môn Nghi, nhị vị sao mãi chần chừ?

Hoàng đế lại ung dung cười :

- Xem ra song phương khó thể thương lượng vì chẳng đồng đạo, vì nếu chẳng còn Tây Môn Nghi thì Minh Nguyệt giáo kể như mất luôn cơ hội thu hồi Minh Ngọc Phổ Quang dường như đang do Giang Cửu Linh thu giữ. Quả nhân nói đúng không Tây Môn Nghi nữ anh hùng?

Tây Môn Nghi phụ họa :

- Tự Công Tôn Toại như cũng minh bạch điều này ví có lần chính mụ Kim Tiết Liễu từng thừa nhận đã thấy trong tay Giang Cửu Linh một khối ngọc tự phát sáng, không phải Phổ Quang Minh Ngọc là gì?

Công Tôn Toại bỗng xoay người tự chuyển đổi hướng và lôi vị Hoàng đế đi cùng :

- Hoàng thượng thật anh minh và như đã nói, không đồng đạo chẳng nên chung đường. Xin thứ lượng Công Tôn mỗ đành nói lời cáo biệt tại đây.

Hai lão nhân nọ giận dữ :

- Đứng lại :

- Công Tôn Toại ngươi muốn đi thì lưu lại Thiên Băng chỉ cho bọn ta.

Công Tôn Toại cười lạt :

- Nhị thần chớ quá đáng bởi bao dã tâm của nhị thần cơ hồ đã bị Tây Môn Nghi phá hủy, Chưởng môn nhân các phái đều thoát nạn, giáo đồ Minh Nguyệt giáo lúc này tán lạc khắp nơi, nếu tiếp tục gây khó khăn cho Công Tôn mỗ há lẽ nhị thần không biết đấy là tự đào huyệt cho bản thân? Tốt nhất hãy kết liễu kẻ bội giáo sau đó, nhị thần không chỉ toại nguyện vì thu hồi Thiên Băng chỉ mà ắt còn được Công Tôn mỗ nghĩ cách giúp tất cả vẹn toàn.

Hai lão nhân dao động :

- Ngươi có cách gì?

Công Tôn Toại toan đáp chợt khựng lại :

- Ở hướng này cũng có độc? Nguy tại, há lẽ xung quanh đều có mai phục?

Hai lão nhân nghi ngại nhìn nhau chợt phát hiện từ xa phía bên tả có một vật phát sáng nhìn rất rõ trong trời chiều :

- Minh Ngọc Phổ Quang.

- Tiểu tử đã đến, hừ! Quả là liều lĩnh và cũng thật to gan. Hừ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!