Sực tỉnh lại với cảm nhận bản thân chợt có vị thế như đang nằm xoay nghiên, Giang Cửu Linh sau đó càng thêm giật mình vì nhận ra dù vẫn giữ nguyên tư thế ngồi tọa công nhưng cảm giác đang bị đặt nằm xoay nghiên vẫn tiếp tục tồn tại chẳng hề thay đổi.
Vì thế Giang Cửu Linh không những đành bỏ dỡ việc tọa công mà còn nôn nao lo lắng, quyết tự tìm hiểu xem tại sao lại có cảm giác này.
Nhưng rốt cuộc Giang Cửu Linh không tài nào minh bạch được, có chăng là chỉ dần dà hiểu ra khi đột ngột nghe từ bên ngoài pho tượng chợt vang lên các mẩu đối thoại.
Thoạt tiên là có giọng nam trầm cất lên :
- Ai đã phóng hỏa thiêu hủy am Thiên Phật tự?
Đáp lại là giọng một nữ nhân nghe rất quen tai đối với Giang Cửu Linh :
- Đại sư ca ngỡ là do muội chăng? Nhưng theo mệnh lệnh cũng như mọi sắp đặt phân phó của Giáo chủ, đại sư ca từ lâu có nhiệm vụ tiếp ứng muội. Vậy nói đi, vì đại sư ca đã xuất hiện kịp lúc, ắt phải thấy hoặc phát hiện am Thiên Phật tự đã do kẻ nào phóng hỏa, đúng chăng?
Going nam trầm phủ nhận :
- Lúc ta phát hiện thì đã muộn và khi chạy đến chỉ còn thấy mỗi mình muội đang khẩn trương ôm theo pho tượng Phật bị cháy nám này để tất tả bỏ đi. Chuyện gì đã xảy ra?
Nghe đến đây Giang Cửu Linh vỡ lẽ, sở dĩ có lúc phải chịu cảm giác nóng bức là vì toàn bộ Thiên Phật tự bị phóng hỏa, và nếu lúc này ở bản thân có cảm nhận đang trong tư thế nằm xoay nghiên thì là do được người mang đi, dù đối với người đó thì chỉ có pho tượng Phật bị đưa đi nhưng chẳng ai có thể ngờ ẩn bên trong pho tượng Phật lại còn có thêm Giang Cửu Linh.
Vừa lúc đó Giang Cửu Linh có cảm nhận vừa bị ném xuống.
Thịch.
Quả vậy vì có tiếng nói của nữ nhân nọ than :
- Có kẻ ra tay trước chúng ta, không những phóng hỏa mà còn nhẫn tâm tàn sát tất cả chẳng còn một ai. May mà muội kịp phát hiện và vội ẩn ngay, nếu không e đã xảy ra giao đấu. Cho dù khó thể làm muội mất mạng nhưng nhất định sẽ bại lộ tung tích, là điều Giáo chủ luôn nghiêm cẩn căn dặn và nhất là chúng ta ắt cũng mất luôn cơ hội truy tìm bí kíp võ học mà theo muội suy đoán có thể được cất giấu ngay bên trong pho tượng quái quỷ và quá nặng này.
- Đây là pho tượng Thiên Thủ Phật, đúng không? Nhưng những cánh tay của pho tượng đâu?
- Tất cả đã cháy. Cuối cùng vì không muốn đến lượt thân pho tượng cũng bị thiêu hủy, muội đành mạo hiểm dùng thần công hộ thể, xông vào lửa đỏ và ôm theo pho tượng cùng chạy.
- Bọn sát nhân phóng hỏa không phát hiện ra muội sao?
- Đại sư ca quá đề cao họ. Vì không những họ vô khả phát hiện muội chỉ là một sư thái giả mạo mà ngay khi họ phóng hỏa xong, thật lạ, bỗng có một đại cao thủ khác xuất hiện và lần lượt kết liễu hầu như toàn bộ lũ hung đồ phóng hỏa.
- Đại cao thủ nào vậy?
- Muội không nhìn rõ chân diện, phần do muội đang vội cứu pho tượng quý vô giá này, phần thì vì thân thủ của nhân vật ấy quả cao minh, thoạt ẩn thoạt hiện và hạ thủ cơ hồ không gây thành bất kỳ tiếng động nào.
- Bọn hung thủ chẳng kịp phản kháng ư?
- Phải rồi, đại sư ca có nhắc muội mới nhớ. Dĩ nhiên chẳng bao giờ có kẻ cam tâm chịu chết mà không phản kháng. Nhưng lạ lắm, bọn hung thủ tới phóng hỏa tuy có bản lĩnh khá cao minh thế mà dường như chẳng kịp có bất kỳ phản ứng nào khi phát hiện có đại cao thủ nọ đột ngột xuất hiện. Hay nói đúng hơn có chăng là họ chỉ tỏ lộ phản ứng như thể chẳng bao giờ ngờ lại có sự xuất hiện của đại cao thủ nọ. Vì thế tất cả đều không thể thoát độc thủ của nhân vật hạ sát họ.
- Ý muốn nói bọn hung thủ sau khi phóng hỏa thiêu hủỷ mọi dấu tích thì đến lượt chúng bị sát nhân diệt khẩu?
- Không sai. Và nếu đại sư ca cũng có nhận định này thì bản thân muội càng thêm quả quyết nhất định bọn chúng đã bị sát nhân diệt khẩu.
- Nhân vật đại cao thủ đó cũng vì bí kíp võ học lẽ ra chỉ có ở bổn giáo đang tìm chăng?
- Muội không thể quả quyết, riêng ý đại sư ca thì thế nào?
Chợt giọng nam trầm khẽ kêu :
- Suỵt, có người đến.
Giọng nữ nhân cũng khẽ lại :
- Cũng là đại cao thủ ấy chăng?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!