Lão Phong Trần Cuồng Cái lập tức trấn an :
- Ngươi chớ quá lo, nêu hạn kỳ ba ngày là chủ ý của lão phu chỉ muốn ngươi toàn tâm chuyên chú tọa công phục nguyên, riêng việc Minh Nguyệt giáo cần ngươi một vật tuy có thật nhưng đấy chỉ là sự suy đoán bởi kể cả chúng ta cũng chưa thể quả quyết ở ngươi có vật đó hay k. Dù vậy vì sự an toàn của ba nạn nhân đang bị Minh Nguyệt giáo sinh cầm đe dọa hiện bổn bang đang nỗ lực truy tìm với sự ngấm ngầm tiếp trợ của một người.
Giang Cửu Linh nhẹ thở ra :
- Ai? Nhưng thôi nếu có thể thì lão tiền bối đã cho biết đấy là ai. Không phải tiểu bối không quan tâm nhưng còn một việc khẩn khác quyết chẳng thể bỏ lỡ.
Lão giật mình :
- Còn chuyện gì nữa?
Giang Cửu Linh bảo :
- Công Tôn Toại quyết diệt khẩu bất luận ai đó có thể gây tổn hại bao thanh danh đã dày công gây dựng, tiểu bối đang lo cho số phận những người hiện lưu ngụ ở Vũ Văn gia, không phải thế sao?
Tô Vĩnh Đàm tán thành :
- Vậy thì đi thôi, vì đường khá xa phải đến tận vùng Cửu Châu.
Khúc Thụy ngỡ ngàng :
- Cửu Châu? Gần Cửu Linh Hồ Điệp Phong ư?
Tô Vĩnh Đàm gật đầu :
- Đương nhiên nhưng sao Khúc thế huynh kinh ngạc? Yên tâm, Cửu Linh Hồ Điệp Phong là hiểm địa chúng ta đâu cần đi đến đấy làm gì?
Lão Phong Trần Cuồng Cái phì cười :
- Tô Vĩnh Đàm ngươi chưa biết ư? Khúc Thụy đây là chủ nhân Cửu Linh động, y ngạc nhiên vì không ngờ Vũ Văn gia lại gần Cửu Linh Hồ Điệp Phong như vậy.
Hứa Thần Chung khẽ kêu :
- Chứng tỏ song thân của Cửu Linh huynh quả thật có đủ nguyên do để tìm đến và suýt gây náo loạn cho Cửu Linh động, cũng suýt nữa muội lầm Cửu Linh huynh là người cùng muội được chỉ phúc giao hôn từ nhỏ, vì huynh có tên là Cửu Linh.
Mộc Lê Chân quan tâm :
- Chỉ phúc giao hôn ư? Hư thực thế nào?
Lão Phong Trần Cuồng Cái cũng ngạc nhiên :
- Có chuyện này nữa sao? Thảo nào họ Khúc lâu nay cứ luôn đố kỵ Giang tiểu tử nhưng sao bảo đã thỏa thuận xong, Khúc Thụy sẽ danh chính ngôn thuận trở thành phu quân của tiểu liễu đầu họ Hứa? Phần Giang tiểu tử chỉ mãi là hảo huynh muội cùng ả? Hư thực thế nào?
Khúc Thụy ngượng ngùng vờ gắt :
- Nể lão từng có ân cứu nguy cảnh tỉnh kịp thời giúp Khúc mỗ không phải táng mạng vì tuyệt sát chiêu Ma Hoa Vô Ảnh Thủ nếu không Khúc mỗ quyết chẳng tha lão về tội dám lẻn nghe chuyện chỉ diễn ra giữa Khúc mỗ và Vũ Văn thiếu hiệp.
Lão lè lưỡi cũng giả vờ sợ hãi :
- Được rồi, vì lão phu đã biết ngươi còn có công phu Cửu Linh Hồ Điệp chưởng thượng thừa, lão phu đâu dại cùng ngươi giao đấu nhưng lẽ ra ngươi đừng mãi gọi Giang tiểu tử theo đại tính danh mới minh bạch là Vũ Văn. Vì ngươi càng gọi lão phu càng thấu đáo ngươi vẫn đố kỵ, không đúng sao?
Khúc Thụy bật chồm vào lão :
- Lão còn dám ư? Vậy đừng trách Khúc mỗ thất lễ, đỡ.
Lão Phong Trần Cuồng Cái đành chạy :
- Bớ... cứu... tiểu nha đầu họ Hứa đâu, mau giúp lão phu ngăn cản phu quân của ngươi lại, mau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!