Chương 16: Cổ Chung tự bộc lộ hành tung - Nặng ân tình sá gì ngàn dặm

Bóng chiều dần nhập nhoạng là nguyên nhân khiến hai kẻ đang đi dường như thêm phần khẩn trương.

Không những thế một trong hai kẻ ấy chợt chép miệng lên tiếng :

- Đã đến lúc nhờ Cái bang chăng? Vì chỉ họ mới đủ thực lực giúp chúng ta tìm thấy hắn trước khi để hắn lọt vào kế của người.

Người còn lại cao to hơn, bỗng nói :

- Thiếu chủ nhân như ngày càng quan tâm hơn đối với tiểu tử? Phải chăng vì đã minh bạch rõ lai lịch của hắn đúng như chúng ta đang tìm?

Người kia có vóc dáng thấp bé hơn khẽ thở dài và cũng cất nhẹ giọng khi giải thích :

- Khúc đại ca sao để lộ thân phận của đệ? Về phần hắn, đệ quan tâm vì luôn có cảm nhận dù mơ hồ, hắn chính là người chúng ta cần tìm. Há lẽ Khúc đại ca không có những cảm nhận tương tự? Phải chăng vì đã tình cờ nghe lời giải thích về lai lịch hắn do nhân vật bí ẩn nói với Đổng Duy Khôi, Trang chủ Diệp Bích trang?

Họ Khúc thở dài :

- Muốn tìm tung tích một người thì bất luận thông tin nào miễn có liên quan đến người đó, chúng ta không thể không lưu tâm. Về tiểu tử, vậy là chúng ta ngày càng có các thông tin trái ngược nhau, thế nên Hứa đệ chớ vội trách nếu hảo đại ca này dần có các cảm nhận không tuyền theo ý đệ. Cho dù vậy, vì Hứa đệ vẫn quan tâm hắn, được, Khúc mỗ hứa vẫn giúp Hứa đệ lần này. Vậy hãy cho biết chủ ý của Hứa đệ là thế nào?

Vẫn đến Cổ Chung tự để tìm vì đấy là nơi duy nhất suốt ngày hôm nay chúng ta quên, chưa tìm đến? Hay đành muối mặt nhờ Cái bang?

Họ Hứa phân vân, sau cùng thì chép miệng bảo :

- Hắn cũng một lần đến Cổ Chung tự nhưng chẳng màng cho chúng ta hay. Theo đệ hãy thử đến đấy một lần xem sao, vì không lẽ sau khi cứu người, một là hắn bỏ mặt, hai là hắn cứ thế đưa tất cả cùng đi theo hắn? Hai cách này nếu là người có tâm cơ, đệ tin, hắn chẳng bao giờ thực hiện. Vậy thì chỉ có cách tìm chỗ để tất cả tạm náu thân và quanh đây chỉ có mỗi Cổ Chung tự là chúng ta chưa đặt chân đến. Đi nào.

Cả hai lại tiếp tục rảo bước và họ Khúc vừa đi vừa cân phân tỏ bày :

- Cũng sắp hết hạn kỳ, chúng ta cần phải quay về phục bẩm, vậy nếu lần này chúng ta cũng không tìm thấy hắn, nghĩa là mọi cơ hội cho chúng ta dò xét lai lịch của hắn cũng chẳng còn, Hứa đệ có ưng thuận cùng Khúc mỗ quay về chăng?

Họ Hứa lại chép miệng, lần này vì miễn cưỡng :

- Được, về thì về. Nhưng đệ có cảm nhận lần này chúng ta sẽ chẳng về không.

Nhưng khi đã tìm thấy Cổ Chung tự, ho Khúc chợt bảo :

- Xung quanh đều vắng lặng, màn đêm cũng buông phủ, kể cả bên trong Cổ Chung tự vẫn không một động tĩnh nào cho thấy có người ẩn ngụ. Hứa đệ có cần vào xem tận nơi chăng?

Họ Hứa ra chiều thất vọng :

- Có thể Khúc đại ca đoán đúng, bản thân đệ gần đây không hiểu sao luôn hoang mang, khiến mọi cảm nhận chẳng dẫn đến điều gì hữu ích. Vậy thì thôi, đại ca.

Họ Khúc lưỡng lự thế nên thay vì bỏ đi ngay, họ Khúc chợt bảo :

- Có điều này nếu Khúc mỗ nói không đúng mong Hứa đệ chớ trách, là dường như phong thái và bản lĩnh của hắn mới là nguyên do đích thực khiến Hứa đệ lâm cảnh hoang mang lạ, đúng không?

Họ Hứa bỗng rùng mình, tương tự như bất ngờ bị sương khuya thấm lạnh :

- Khúc đại ca nhận thấy như thế thật sao? Bởi bản thân đệ cũng không thật rõ đang có tâm trạng như thế nào.

Họ Khúc thở dài :

- Cũng có thể là như vậy vì đoạn đường này bất luận ai đều vẫn phải trải qua, huống hồ sau lần đột ngột chia tay hắn, Khúc mỗ nhận thấy rất rõ Hứa đệ đã trở nên ưu tư sầu muộn như thế nào. Hứa đệ sao không thử tự vấn bản thân đã lần nào bị như thế này chưa, là trái tim chợt rung động, cơ hồ mất hết tự chủ khi nhìn thấy hắn? Cũng vì thế nếu vắng hắn, Hứa đệ cảm thấy lòng trống trải và hoang mang.

Để khi tìm nhưng không được toại nguyện, dù muốn dù không Hứa đệ vẫn có cảm giác hụt hẫng tợ như thất vọng nhưng không hoàn toàn là thất vọng. Có đúng như vậy chăng?

Họ Hứa nhẹ lắc đầu và giọng nói chợt chùng xuống :

- Đệ không biết nữa nhưng nếu là vậy thì sao hở đại ca? Có phải đây là đoạn đường đại ca vì từng trải nên am hiểu, kể cả khi bản thân đệ cũng không thật biết có đang đúng tâm trạng như thế hay không?

Họ Khúc chợt bảo :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!