Chương 15: Kế hiểm độc giá họa Giang Đông - Mưu thâm hiểm quyết hại anh hùng

Cảm nhận có sự xuất hiện này, lão Phong Trần Cuồng Cái lên tiếng nhưng chẳng hề quay lại :

- Chớ hỏi bất luận điều gì, vì theo lão phu ắt chư vị đã thấy đủ, có chăng hãy cho lão phu cùng minh bạch tại sao Thiên Ma dù với Thiết Quân Lệnh trong tay, một điều thậm vô lý, nhưng vẫn không toại nguyện thậm chí để báo thù cho Địa Ma cũng không thể?

Những nhân vật vừa xuất hiện vội nhìn nhau, mãi sau đó mới có tiếng niệm Phật vang lên đáp lời lão Phong Trần Cuồng Cái :

- Đã lâu ngỡ chẳng bao giờ còn may mắn gặp lại, tiền bối không những vẫn an khang tráng kiện mà ngược lại thân thủ vẫn cao minh như thuở nào. Nhưng A di đà Phật, bọn vãn bối quả thật cũng chẳng hiểu biết gì hơn ngoài những gì vừa mục kích, thế nên cũng mong được tiền bối chỉ giáo, nhất là về xuất thân lai lịch của Giang Cửu Linh. Vì sao chỉ với một vật chợt đưa ra, Giang Cửu Linh đã khiến kẻ độc ác như Thiên Ma phải ngay lập tức co đầu thụt cổ, chạy như chưa bao giờ được chạy?

Lão Phong Trần Cuồng Cái thoáng giật mình.

Cũng trong lúc đó một trong những nhân vật vừa xuất hiện bỗng bật hỏa tập nhoang nhoáng, tiếp theo thì có lửa cháy thành ngọn, dù nhỏ và leo lét nhưng cũng đủ để mọi người đương diện không những nhìn rõ mặt nhau mà còn đồng loạt nhìn chú mục vào một chỗ, chính là phần yết hầu bị bóp vỡ của mụ Địa Ma. Và nhân vật bật hỏa tập chợt suýt soa :

- Công phu này thật bá đạo, nhưng kể cũng tương xứng với bao tội ác của mụ Địa Ma từng cùng lão Thiên Ma gây ra.

Lão Phong Trần Cuồng Cái bỗng cáu kỉnh, chợt gắt :

- Lão phu cũng vô tình được biết, có hai tục gia đệ tử phái Thiếu Lâm gần đây bị mất mạng với tử trạng hầu như tương tự. Chính vì thế chư vị nghi và dần đề quyết đấy là do tiểu tử Giang Cửu Linh gây ra. Chớ nghĩ lão phu toan bênh vực tiểu tử, trái lại, chư vị nên mau tự xem xét lại, và nếu cần thì cũng nên tự hỏi, liệu chư vị có phải đang dần đẩy tiểu tử hễ xa chính đạo thì ngày càng gần ma đạo chăng?

Nhờ có ánh hỏa quang dù nhỏ, vẫn hiển lộ có tất thảy bảy nhân vật đang cùng nhau đứng vây quanh thi thể mụ Địa Ma, nghĩa là ngoài lão Phong Trần Cuồng Cái chỉ một mình tự quay lại thì số nhân vật vừa bất ngờ xuất hiện thêm gồm những sáu trong đó có một tăng nhân khá cao niên. Dù vậy khi một lần nữa phải lên tiếng, tăng nhân này vẫn cứ nhất mực lễ độ với lão Phong Trần Cuồng Cái :

- Ý muốn nói mọi việc vừa xảy ra ở Cổ Chung tự, tiền bối vì cũng ẩn quanh đấy nên đã biết tất cả?

Lão Phong Trần Cuồng Cái vẫn cáu kỉnh, chợt thở ra phì phì :

- Này nếu Luận Trần tiểu tăng ngươi cố ý ám chỉ lão phu vẫn quen thói dòm dỏ và xen vào chuyện của người thì lầm rồi, bất quá lão phu chỉ thấy tiếc, nhất là cho Luận Trần ngươi, đường đường được liệt vào hàng đại cao thủ Thiếu Lâm, đã vang danh là một trong Thiếu Lâm tứ trần nhưng ngươi có cái nhìn sao quá thiển cận. Và nếu cứ đà này mong ngươi chớ trách lão phu lẩn thẩn, vậy già hoặc cậy vào việc từng là hảo bằng hữu của lão trọc sư phụ ngươi, chớ thật ra, giả như sư phụ ngươi có cơ hội sống lại và nhìn thấy cách hành xử của ngươi lúc này, lão phu e sư phụ ngươi cũng phải thất vọng.

Luận Trần đại sư thở dài :

- Vãn bối nào dám thế, trái lại dù trước kia hay sau này cũng vậy, bần tăng vẫn luôn tôn trọng luôn xem lão thí chủ như thúc thúc.

Lão Phong Trần Cuồng Cái vụt nhảy cẫng lên :

- Này có phải ngươi muốn nói, ngay lúc này vì quanh ngươi toàn là những nhân vật nhất môn chi chủ, kể cả ngươi cũng vậy, nên ngươi ngại, quyết không xem lão phu như thúc thúc? Và càng có thể hiểu hiện ngươi chẳng thể tin lời lão phu hoặc giả cũng có ý khuyên lão phu chớ tiếp tục bệnh vực Giang Cửu Linh tiểu tử. Có đúng như thế chăng?

Có một văn nhân luôn mang theo trường kiếm chợt lên tiếng :

- Dù có là nhất môn chi chủ hay không vãn bối Tư Mã Điềm vẫn luôn ngưỡng phục và cũng xem tiền bối như thúc bá, nhưng chẳng thể vì thế tiền bối hễ bảo sao thì bọn vãn bối phải nghe như vậy. Huống hồ quả tử trạng của mụ Địa Ma, một kiệt tác từ tuyệt kỹ bá đạo Tam Ma Thám Trảo, hiện khắp võ lâm e chỉ có mỗi một tiểu tử Giang Cửu Linh vận dụng thì...

Lão Phong Trần Cuồng Cái bỗng có phản ứng kỳ lạ là chợt chộp vào thi thể của mụ Địa Ma cho nằm sấp, chỉ để toàn bộ phần sau hướng ngửa lên trên, đoạn lão lên tiếng khi thấy thái độ của lão đã khiến Tư Mã Điềm dù đang nói vẫn tự ngừng lời :

- Bọn tiểu bối các ngươi nên xem, nếu chưa có cơ hội xem xét kỹ tử trạng của mụ Địa Ma, có phát hiện gì lạ chăng? Phần lão phu tuy cũng chưa có cơ hội xem và kỳ thực thì chẳng cần thiết nhưng do đã may mắn biết rõ bản lĩnh của tiểu tử Giang Cửu Linh cao minh và thâm hậu như thế nào nên có thể quả quyết không sợ lầm, rằng bất luận mọi tử trạng nào nếu đã do tiểu tử dùng tuyệt kỹ Tam Ma Thám Trảo ra tay thì thảy thảy đều phải như nhau, bọn ngươi có nhận ra chăng?

Luận Trần đại sư cau mặt, chợt khom người xuống và nhẹ dùng tay chạm vào phần gáy phía sau cổ đã giá lạnh của mụ Địa Ma :

- Cách dụng dụng lực quả có hữu biệt, trong cang có nhu, tuy cang lực đã bóp vỡ yết hầu phía trước nhưng vì có thêm chấn động từ nhu lực nên phần gân cốt tiếp cận xung quanh thoạt nhìn ngỡ vẫn nguyên vẹn nào ngờ tất cả đã bị chấn vụn. A di đà Phật, chân nguyên nội lực nếu đạt ngưỡng này có khác gì đã suýt soát cảnh giới thượng thừa? A di đà Phật...

Tư Mã Điềm chen bước đến :

- Có thật như thế chăng? Vì chưa bao giờ Tư Mã mổ thấy đại sư tỏ ra chấn động, cứ lẩm bẩm niệm Phật mãi như lúc này.

Ngờ đâu khi đến lượt Tư Mã Điềm tự chạm tay vào gáy của thi thể mụ Địa Ma, Tư Mã Điềm hốt hoảng vội rụt tay về :

- Không thể nào, tiểu tử có niên kỷ chỉ độ đôi mươi, cho dù được luyện công từ khi còn là thai nhi cũng không thể nào đạt được bản lĩnh ngần này.

Lão Phong Trần Cuồng Cái bỗng ngẩng cao đầu và không cần giấu thái độ đang ngưng thần nghe ngóng.

Tương tự có hai nhân vật cũng tỏ thái độ như đã nghe điều gì đó, và hai nhân vật này bỗng nhìn nhau.

Lão Phong Trần Cuồng Cái phát hiện liền hỏi :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!