Tuy chỉ vỏn vẹn có sáu nhân vật với sáu ngọn đuốc cháy sáng được mỗi người cầm một ngọn trên tay nhưng do họ thủy chung vẫn chưa ai chịu mở miệng lên tiếng, lại còn lạnh lùng cứ nhìn vào một mình Giang Cửu Linh, khiến nhân vật họ Đổng là đối thủ vừa giao đấu cùng Giang Cửu Linh, không những có cơ hội dần trấn tỉnh mà còn bắt đầu buông những lời nói ngạo mạn, cười nhạo Giang Cửu Linh :
- Thái độ huênh hoang tự phụ của ngươi đâu rồi? Kể cả lưỡi ngươi cũng tự nuốt mất rồi ư? Không sai, ta chính là Trang chủ Diệp Bích trang cũng như ngươi từng nhận định, nhưng nếu ta không dùng một ít kế mọn dĩ nhiên chẳng hợp lắm với thân phận của ta thì đâu dễ khiến ngươi tự bộc lộ chân tướng, cũng là thân thủ đích thực quá cao minh, vượt ngoài niên kỷ của ngươi, là điều mà dường như mãi lúc này chư vị bằng hữu các đại phái mới chịu tin lời ta. Ằt ngươi đã nhận ra họ, đều là đại cao thủ, nếu muốn thì từng người trong họ có thể mặc tình hùng cứ mỗi người một phương.
Giang Cửu Linh hiển nhiên đang xạ mục quang nhìn lần lượt cả sáu nhân vật vừa xuất hiện, đến khi họ Đổng dứt lời cũng là lúc Giang Cửu Linh chủ tâm dừng mục quang duy nhất ở một nhân vật, là một đại sư đã cao niên, thì thay vì tiếp tục hoang mang nghi hoặc, là tâm trạng Giang Cửu Linh vừa xảy đến, hoặc giả phải tỏ ra sợ hãi sau lời cơ hồ ngấm ngầm đe dọa của họ Đổng, bảo cả sáu nhân vật đều là cao thủ, Giang Cửu Linh lại đột ngột lên tiếng, nói với vị đại sư đang được Giang Cửu Linh chọn nhìn :
- Thiếu Lâm đại phái luôn được người người kính trọng, vì mặc nhiên vẫn là Thái Sơn Bắc Đẩu của khắp võ lâm, huống hồ may lại được một trong Thiếu Lâm tứ trần cùng hiện diện ở đây, tại hạ Giang Cửu Linh có thể khẩn cầu, mong chư vị cùng Luận Trần đại sư tác chủ, giúp tại hạ chủ trì công đạo?
Nói xong Giang Cửu Linh không hề chờ xem phản ứng của sáu nhân vật đại cao thủ là thế nào, cứ bất chợt quay qua và hỏi họ Đổng, một câu thật đột ngột :
- Thúy Thúy là ai?
Họ Đổng lập tức động dung, tiếp đó càng thêm ngỡ ngàng khi nghe Giang Cửu Linh lại hỏi, câu sau liền câu trước thật dồn dập :
- Tại hạ hỏi tiếp, có phải Thúy Thúy cũng là cách gọi thân mật của phu nhân Đại trang chủ Diệp Bích trang, Diệp Kiếm Trung Nhất Chưởng Phạm Uy Bá, một nhân vật được tôn giá gọi là nghĩa huynh? Đã vậy lẽ ra tôn giá chẳng được tùy tiện gọi là Thúy Thúy, phải là nghĩa tẩu mới đúng nhưng sao tôn giá vẫn chủ tâm dùng cách gọi không đúng lễ? Có thể giải thích chăng?
Hay để tại hạ tạm giải thích hộ, rằng...
Bỗng có một trong sáu nhân vật cầm đuốc cất tiếng nạt vang :
- Thật vô lễ. Ngươi là Giang Cửu Linh? Có biết hành vi sát nhân hại quá nhiều sinh mạng của ngươi gần đây sẽ dẫn đến hậu quả thế nào chăng? Ta chưa vấn tội, ngươi tư cách gì tự lên tiếng? Thật không ngờ ngoài ác danh tiểu sát tinh thật xứng đáng cho ngươi, như cách Đổng trang chủ Diệp Bích trang vừa gọi, ngươi còn quá vô lễ, mục thị vô nhân chẳng xem ai ra gì. Hừ.
Giang Cửu Linh chuyển mục quang qua nhân vật đó, một người tuy mang dáng vẻ một văn nhân nho nhã nhưng với diện mạo giận dữ lúc này cùng một thanh kiếm có cả vỏ lúc nào cũng hững hờ cầm trong tay, dáng vẻ nho nhã của nhân vật này chợt trở nên hoạt kê lạ, có lẽ vì thế Giang Cửu Linh đáp lại bằng giọng hằn học, chẳng lễ độ cũng chẳng nể nang :
- Xin lượng thứ tại hạ ấu trĩ, chưa nhận biết tôn giá là nhân vật nào. Vậy cho hỏi, tôn giá tư cách gì toan vấn tội tại hạ, lại còn lớn tiếng chen ngang, như thể muốn bao che cho hành vi dâm ô đồi bại của họ Đổng, tiên gian díu với nghĩa tẩu, hậu thì lập kế tiểu nhân, cáo quan hãm hại nghĩa huynh, chính là sư phụ của Giang Cửu Linh này?
Văn nhân nọ ngẩn người đoạn cười ầm lên :
- Ngươi bảo sao? Đến ta là Chưởng môn đại phái Hoa Sơn ngươi cũng không nhận biết? Ngươi bảo đã được Phạm Đại trang chủ thu nhận làm đệ tử?
Từ lúc nào? Sao ta chẳng hay? Hoặc giả tất cả chỉ là bịa đặt? Kể cả lời cáo giác Đổng trang chủ là hạng đồi bại cũng vậy? Vì dụng ý của ngươi toan khỏa lấp, hầu ta và bao nhiêu đồng đạo võ lâm ở đây phải quên đi và không vấn tội ngươi nữa? Kể ra ngươi cũng có thủ đoạn, chỉ tiếc là quá ấu trĩ chẳng dễ lừa được ai. Ha ha...
Giang Cửu Linh một lần nữa lại chuyển mục quang lần này tìm và dừng lại ở nhân vật họ Đổng đang có sắc thái kỳ lạ, tợ hồ đang âm thầm mưu toan chuyện gì qua đôi mắt chợt lim dim nhắm hờ, thi thoảng lại để phát ra từ hai khóe mắt chẳng khép chặt những tia nhìn loang loáng, và Giang Cửu Linh đột ngột hỏi họ Đổng :
- Cách đây không lâu ở Phạm gia trang hoang phế từng bất ngờ xuất hiện một nhân vật tuy che kín diện mạo nhưng lại đột ngột cất tiếng gọi tên tộc của Phạm phu nhân là Thúy Thúy, lúc đó tại hạ nhờ ẩn thân trong mật thất luyện công nên phát hiện, là Đổng trang chủ phải chăng?
Họ Đổng giật mình mở choàng đôi mắt, trạng thái như người choàng tỉnh từ cơn mê, thế nên lúc đáp cũng tỏ ra ngơ ngác lạ :
- Ngươi bảo gì? Không, ta đến Phạm gia trang làm gì? Vả lại Thúy Thúy là cách gọi chỉ nghĩa huynh ta thi thoảng mới dùng để xưng hô với nghĩa tẩu, ta chưa từng tùy tiện gọi.
Giang Cửu Linh bật cười :
- Đổng trang chủ có cần cải chính chăng? Hay vì nghe chưa rõ? Bởi tại hạ vừa nói nhân vật nọ tuy che kín diện mạo nhưng lại sơ ý để lộ thân thủ, đã thi triển cùng một công phu Hư Vô Thân Ảnh tương tự Đổng trang chủ vừa vận dụng, kẻ đó không là Đổng trang chủ thật sao?
Họ Đổng quát vang :
- Chớ nói nhảm, Đổng Duy Khôi ta làm gì có may mắn am hiểu Hư Vô Thân Ảnh là sở học từ lâu đã thất truyền của Hư Vô cung? Ngươi thật nhảm nhí, phải chăng toan khỏa lấp hành vi sát hại quá nhiều nhân mạng của ngươi, đúng như Tư Mã Điềm, Chưởng môn phái Hoa Sơn đã nhận định? Nhưng ngươi chớ mong toại nguyện.
Một nhân vật cũng cầm đuốc chợt lên tiếng hỏi như chất vấn Giang Cửu Linh :
- Ở đây chắc ngươi chẳng nhận biết bất luận ai ngoài Luận Trần đại sư phái Thiếu Lâm? Vậy ta là đại đệ tử phái Không Động ắt ngươi cũng chưa được dịp biết? Nhưng ngươi nghĩ sao nếu ta bảo đã nghe khá nhiều về ngươi nhất là về tuyệt kỹ Tam Ma Thám Trảo gần đây đã sát hại thêm hai mươi nhân mạng nữa cũng là tục gia đệ tử phái Thiếu Lâm? Ngươi thừa nhận chăng?
Giang Cửu Linh thầm rúng động, tuy nhiên thay vì biện bạch hoặc giải thích Giang Cửu Linh chợt chớp động toàn thân và lập tức biến mất.
Vút.
Những ánh đuốc cũng chập chờn chớp động theo, để một thoáng sau, khi Giang Cửu Linh xuất hiện cạnh Đổng Duy Khôi với tư thế đã chuẩn bị sẵn, chỉ một sát na nữa là ra tay hoặc hạ thủ hoặc chế ngự họ Đổng thì xung quanh đó, sáu nhân vật cũng thần tốc xuất hiện và vây kín Giang Cửu Linh, chỉ một điều thay đổi là họ không còn cầm đuốc nữa. Trái lại với thân pháp bất phàm và tâm ý liên thông một cách khó hiểu, chẳng biết tự lúc nào họ đều đã ném như cắm các ngọn đuốc vào các bức vách xung quanh để lúc này đây, sáu ngọn đuốc cùng phừng phừng cháy tỏa, chiếu tỏ cảnh quang đang diễn ra, cho thấy rõ Giang Cửu Linh bất chợt tự điểm một nụ cười lạnh :
- Chư vị thật chẳng hổ danh là đại cao thủ, tuy nhiên muốn đối phó tại hạ, tối thiểu chư vị cũng phải có bằng chứng và vì muốn giúp chư vị, tại hạ không ngại nói thật là đang định thi triển tuyệt kỹ Tam Ma Thám Trảo cho chư vị cùng tường lãm, với duy nhất một chủ ý mà thôi, đấy là tại hạ phàm điều gì đã quyết làm thì cũng quả quyết nhận, nhất định chẳng vì ngại bất luận ai mà phải giấu hoặc không dám nhận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!