Một học kỳ đã đi qua, Quyên cảm thấy quen luôn với việc bị Minh bám theo suốt ngày.
Mỗi ngày đều có một cái kẹo mút hình trái tim trong ngăn bàn, cùng với gương mặt xấu xấu hổ hổ của ai kia, cô bé thấy phiền nhưng rất vui.
Hồi còn ở trường cũ, cô bé rất vô tư.
Vì là học ở ngoại thành nên bạn bè dễ mến, dễ kết bạn, lại còn tốt nữa.
Ở thành phố thì lại khác.
Cô bé cảm giác Quyên của mấy tháng trước không phải là mình.
Đó là một người khác.
Cảm giác vô cùng không chân thực.
Ở đây rất cô đơn.
Mọi người trong lớp chuyện trò vui vẻ, thỉnh thoảng cô cũng muốn góp vài câu.
Nhưng mà giờ thì chẳng sao nữa rồi.
Có Minh.
Quyên không còn cô đơn nữa rồi.
Dạo này trong trường lại rộ lên một tin.
Có ma.
Tuần trước, lớp học ngay cạnh lớp Quyên có một chuyện lạ xảy ra.
Một học sinh cận thị được chỉ thị đến lớp sớm để trực nhật, bất ngờ phát hiện trên bàn giáo viên có một cái hình đầu lâu màu đỏ tô chằng tô chịt.
Hôm sau lớp bên cạnh lớp đó cũng xảy ra hiện tượng như thế.
Hôm sau nữa cũng vẫn thế...
Quyên chẳng thèm tin có ma quỷ gì ở đây cả.
Trường này chỉ có 20 con ma nữ đã được cô giúp cho siêu thoát rồi mà thôi.
Lớp trưởng lại phân công cô bé trực nhật vào sáng ngày mai.
Đúng thật là, không phạm lỗi nhưng vẫn bị phạt.
Cái này quá bất công rồi không phải sao?
Tan học, Minh cứ nhằng nhẵng bám theo sau Quyên, mặc kệ ánh mắt câu chuyện của mọi người xung quanh.
"Quyên à, tối thứ bảy này qua nhà tớ nhé.
Đi mà, hôm đó là sinh nhật tớ đấy.
Nha, ai
-đồ?"
Quyên cảm thấy phiền phức muốn chết, đành giở giọng đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!