Mọi chuyện chưa bao giờ là một điều ngẫu nhiên, mặc dù có đôi lúc Quyên sẽ tự hỏi mình tại sao lại gặp những điều mà người khác không bao giờ gặp.
Nhìn thấy ma, giúp đỡ những con ma, và từng là một con người hoàn toàn khác trong quá khứ.
Có phải bởi vì hàng ngàn năm trước, cô là một nữ pháp sư, và nữ pháp sư ấy đã tiêu diệt rất nhiều ma quỷ, nên nghiệp kiếp này cô mới phải trả? Oan oan tương báo, kẻ thù truyền kiếp của cô đã xuất hiện, và người đồng hành cùng cô trong quá khứ cũng đang ở trước mặt.
Thế nhưng, mọi điều đang xảy ra và hiện hữu này làm thế nào mà vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm như vậy?
Cô nghĩ tới những người bạn mình đã gặp gỡ trên con đường đầy nguy hiểm này.
Họ không liên quan đến những thứ đang xảy ra trước mắt cô, vậy nên họ không cần phải bị liên luỵ nhiều như thế.
Những chuyện như thế này, cần phải nhanh chóng kết thúc, bằng chính đôi tay của cô!
"Tôi đang ở nơi nào đây? Còn bạn bè của tôi ngoài kia thì sao, họ sẽ gặp nguy hiểm mất!"
Quỷ Thần Đỏ cười nhẹ, ánh mắt trở nên nhu hoà hơn rất nhiều.
Anh biết rằng thời khắc này, mặc dù anh đã mong đợi từ lâu, nhưng bữa tiệc nào cũng sẽ kết thúc, buổi gặp nào cũng sẽ có sự chia ly.
Thế nhưng không giống như hàng ngàn năm trước, lần này, chia ly tức là chia cách mãi mãi.
Người con gái trước mặt trông có nét giống cô gái ấy, nhưng lại chẳng phải cô ấy.
Quỷ Thần Đỏ chỉ muốn cả hai lưu lại nơi đây mãi mãi, mặc cho sóng gió hay thời gian trôi đi bên ngoài như thế nào.
Một dòng lệ nhỏ lặng lẽ chảy dài trên gương mặt anh.
Mong muốn của anh là một ích kỷ, và anh không thể cứ mãi ích kỷ như vậy được.
Chỉ là không biết, sau cuộc chiến này, anh còn có thể ở bên cạnh và bảo vệ cô ấy một cách âm thầm hay không? Thời gian gặp lại và ở bên cạnh cô ấy rất ngắn, chỉ mới trôi qua vài tháng mà thôi.
Anh nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của mình, mỉm cười.
Như thế cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
Được ở bên cạnh cô ấy, được bảo vệ cô ấy, dù không lâu, nhưng cũng đủ rồi.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ không phải là giữ cô ấy bên mình, mà là bảo vệ cô ấy khỏi những kẻ thù xuất hiện từ trong quá khứ.
Quyên đã không còn là Nguyệt, người phụ nữ mạnh mẽ luôn bảo vệ anh trước mọi nguy hiểm nữa.
Cô ấy chỉ là một cô gái yếu đuối có đôi mắt âm dương.
Quyên lặng người đi khi nhìn thấy những giọt nước mắt được gạt nhanh kia, cô không ngờ được người đàn ông trước mặt có thể nặng tình với nữ pháp sư như vậy.
Làm sao bây giờ được, cô lại chẳng phải là người phụ nữ mạnh mẽ đó nữa rồi.
Hiện tại, cô là chính cô.
Hiện tại, Quyên có những người bạn luôn bên cạnh an ủi và giúp đỡ cô lúc khó khăn.
Bất kể quá khứ đã từng hào hùng như thế nào, nó cũng chẳng còn liên quan đến hiện tại nữa rồi.
"Đây là một ảo cảnh bên trong sợi dây chuyền ngươi đeo.
Cho dù ngươi ở đây bao lâu, thì chỉ cần ngươi muốn, thời gian bên ngoài có thể ngừng lại, trôi chậm hoặc nhanh hơn tuỳ ý ngươi đều được.
Khi ta đưa ngươi vào đây, thời gian bên ngoài đã dừng lại, vì vậy ngươi không cần phải lo lắng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!