Người đàn ông với bộ trang phục kì lạ hiện ra trước mắt khiến Quyên cảm thấy vô cùng hoang mang.
Cô nhỏ giọng hỏi.
"Tôi đã gặp anh trước đây rồi sao?"
Người đàn ông với mái tóc màu đỏ nhẹ nhàng cười, sau đó chẳng nói chẳng rằng bước đến gần chỗ cô hơn, hai tay dần đưa lên.
Quyên hơi giật mình lùi lại, người đó bảo không sao đâu, đừng lo lắng.
Cô không biết có nên tin lời anh ta không, nhưng cuối cùng cũng lựa chọn đứng im để xem có chuyện gì xảy ra.
Người đàn ông nhẹ nhàng đưa tay lên hai bên thái dương của cô, một thứ ánh sáng từ tay anh ta đang dần chảy vào trong đầu Quyên.
"Nhắm mắt lại đi."
Cô nghe lời hắn nhắm nghiền mắt lại, những hình ảnh lạ lẫm chợt hiện ra trước mắt.
Cô thấy mình đang trong hình hài một cậu bé nhỏ tuổi với mái tóc màu đỏ.
Phải chăng là người đàn ông kia từ rất lâu về trước, khi cô thấy hắn sống trong một thế giới không có điện, không có các toà cao ốc, xe cộ, mà thay vào đó chỉ có nhà tranh, những cánh đồng rộng lớn.
những ngọn núi hùng vĩ, hay những con người mặc quần áo trông cũ sờn và kì lạ.
Cô thấy mình có một người bạn đồng hành nữa, đó là một người phụ nữ trẻ cực kì xinh đẹp.
Cô ấy có một đôi mắt sâu, hẹp và sắc sảo, đủ để mọi ánh nhìn luôn hướng về mình.
Mái tóc của cô ấy óng mượt như nhung, buộc hờ, dài đến tận đầu gối.
Làn da trắng trẻo, cùng với bộ quần áo gần giống như cô đang mặc, chỉ khác cái là nó có màu đỏ và màu đen.
"Tiểu quỷ, ngươi làm cái gì ở đây vậy?"
Người phụ nữ đó đối diện với cô, ngồi xổm xuống, sau đó xoa đầu cô.
"Lại thèm ăn gà hả? Ta đã bảo rồi, ngươi không được ăn trộm gà sống của con người, ngươi phải nói cho ta điều ngươi muốn để ta đi tìm cho ngươi chứ."
"Nhưng gà sống ngon lắm."
Một giọng nói non nớt vang lên, phát ra từ phía cô.
Đây không phải là giọng nói của cô, vậy nên Quyên chỉ có thể khẳng định những điều đang xảy ra trước mắt này chính là kí ức của người đàn ông.
Sau đó người phụ nữ bằng một cách thần kì nào đó đã biến mái tóc của cô thành màu đen, rồi quang minh chính đại đưa cô vào một tiểu lâu để ăn gà.
Trong lúc ăn uống ngon lành, họ nghe thấy tiếng nói chuyện phát ra từ bàn bên.
"Ta nói cho ngươi biết, làng bên cạnh có yêu quái đấy!"
"Hả, yêu quái á, thật sao?"
"Một người bác họ làng bên cạnh làng ta hồi sáng sớm lên rừng hái củi, sau đó tận mắt chứng kiến cảnh tất cả mọi người oán than vang lên tận trời! May mắn thế nào mà bác ấy sợ hãi bỏ chạy ngay lập tức, nếu không thì..."
Quyên thấy mình đang ăn gà bèn dừng lại, giọng non nớt ban nãy vang lên bên tai.
"Ngươi có nghe thấy họ nói gì không?"
"Có, nghe thấy rất rõ ràng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!