Chương 4: Thầy Trường

Hôm sau, Quyên mang một tâm lý chiến đấu chuẩn bị sẵn sàng gặp ma đi học.

Cô còn cho nhiều cơm hơn hôm qua vào hộp.

Nói gì thì nói, con ma nữ này cũng rất đáng thương nha.

Bị bỏ đói lâu như thế, lại còn phải nhờ người đi tìm xác hộ.

Chết không toàn thây như thế, dù có ra sao cô sẽ cố giúp.

Hoàn cảnh sống của cô đã rất đỗi đặc biệt, bây giờ có gặp mấy con ma đi nữa thì cũng chẳng sao.

Đằng nào thì con người còn đáng sợ hơn thế nhiều mà.

Bà Vân hỏi.

"Quyên, sao cháu lại mang nhiều cơm như thế? Hình như đấy là phần của hai người rồi."

Quyên ngoài mặt vẫn là chưa thể quen được với cách xưng hô mới là mẹ

- con với bà Vân.

Hai người vẫn gọi bác cháu bình thường.

Nói gì thì nói, bà Vân quả thực rất thương yêu cô bé nên mới chấp nhận vậy.

" Cháu gặp một con ma nữ ngày hôm qua.

Nó rất đói.

Nó còn nhờ cháu tìm...

xác cho nó."

Bà Vân bàng hoàng.

Như sực nhớ ra điều gì, bèn sai người lấy một tập hồ sơ trong phòng ra.

"Có phải cô bé này không?"

Bà Vân lấy từ trong tập hồ sơ ra một tấm ảnh nhỏ, sau đó đưa cho Quyên.

Cô bé nhận lấy rồi nhìn trừng trừng.

"Bác Vân, sao bác lại có tấm ảnh này? Mặc dù gương mặt con ma đầy máu me nhưng cháu vẫn có thể nhận ra đây là mặt nó.

Tại sao..."

Bà Vân thở dài.

"Đây là một vụ án khó giải quyết.

Cô bé ấy là Xuân, trước kia học cùng trường cháu đấy.

Nếu như còn sống có lẽ con bé đã tốt nghiệp cấp một và đang học lớp 7 rồi.

Nghe nói là hôm đó mãi đến tận tối không thấy nó về, dì nó lên trường tìm cũng không thấy.

Con bé mất tích như vậy đấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!