Chương 23: Tôi Muốn Trả Thù

"Tôi cần cô giúp.".

Bóng dáng người con gái vẫn mờ ảo, Quyên không thể nhìn rõ mặt người đó.

Không thể nói, không thể cử động, lại phải cố gắng duy trì không để mình bị rơi vào giấc ngủ đã được sắp đặt sẵn, Quyên chỉ có thể nghe tiếp.

"Chỉ có cách này tôi mới có thể nói chuyện với cô đường đường chính chính.

Cô có thể nghe rõ và nhớ rõ từng từ tôi nói."

Giọng nói khá trầm, đều đều bên tai khiến Quyên không còn cảm giác sợ hãi như lúc đầu.

"Tôi là Vân.

Tôi sống đầu thế kỷ 20.

Làng tôi bị giặc Pháp xâm chiếm.

Già trẻ, trai gái đều bị giết hết.

Tôi và em trai tôi may mắn thoát được, thế nhưng..."

Quyên bỗng thấy khung cảnh trước mắt thay đổi, thân thể thì nhẹ bẫng, không còn cảm giác cố gắng phải kháng cự lại cơn buồn ngủ.

Khung cảnh này có hơi quen thuộc, dường như Quyên đã từng gặp ở đâu đó...

Trời tối u ám, những ngôi nhà lán tranh mờ mịt và vắng lặng ẩn sau làn khói đang dần bò lên từ những đám rạ tàn.

Mùi ẩm ương của rơm rạ sau gặt xộc thẳng vào mũi Quyên, vô cùng chân thật.

Người con gái mặc đồ trắng cũng biến mất.

Một cô gái mặc áo màu nâu xám, đôi mắt sáng quắc như hai ngọn lửa ma trơi chạy rất nhanh về phía trước như đang trốn tránh một thứ gì đó.

Quyên dần nhận ra mình đang ở đâu.

Rõ ràng đây chính là giấc mơ ngày hôm trước đã ám ảnh cô.

Hiện tại, không phải là mơ nữa, bằng cách nào đấy Quyên đã bước vào ảo cảnh do người phụ nữ bí ẩn kia tạo nên.

Những tiếng chân chạy rầm rập phía sau, những bóng người dần hiện ra rõ hơn.

Đó là lính Pháp với những khẩu súng to dài trên tay.

Gã đi đầu còn cầm trên tay một cục gì đấy màu đen và hình như đang nhỏ máu...

Quyên suýt ngất khi nhìn thấy cục đen ấy.

Đó là đầu người, đầu của một bé trai đã bị chặt đứt, mắt trợn ngược, máu từ cổ thì chảy liên tục trên đường.

Chúng đang đuổi theo cô gái.

Tên đầu hàng ra lệnh bằng tiếng Pháp, sau đó tất cả đồng loạt chĩa súng vào cô gái.

Pằng pằng pằng pằng...

Người sống sót cuối cùng của ngôi làng cũng không thể thoát khỏi bàn tay của những tên ác quỷ.

Chết không nhắm mắt, đôi mắt cô gái mở trừng trừng nhìn thẳng vào bọn lính Pháp đang cười hả hê trong sự vui sướng tột cùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!