Hai người đang chơi đùa vui vẻ thì một chú đeo kính đen từ trong biệt thự đi ra, nói với giọng cung kính.
"Tiểu thiếu gia, tiểu thư, mau vào trong sảnh tiệc.
Lão gia và lão phu nhân đã trở về và bắt đầu bữa tiệc.
Tiểu thiếu gia, cậu đi thay đồ cùng tôi nhé."
Minh nhìn chằm chằm vào chú kính đen, sau đó thẳng thừng.
"Thay đồ cho cả Quyên nữa.
Đó là người duy nhất tôi mời trong buổi tiệc hôm nay."
Chú kính đen nhìn một chút, sau đó không có ý kiến gì bèn gọi một cô hầu gái tới.
"Mau đi thay đồ cho tiểu thư."
Minh cầm hai tay Quyên, nói với vẻ luyến tiếc.
"Tớ phải đi thay đồ rồi idol ạ.
Cậu thay đồ xong thì chờ tớ nhé.
Tớ...
tớ không muốn xa idol một chút nào mà..."
Quyên vỗ vỗ bàn tay đang đặt trên tay mình.
"Được rồi được rồi, đi thay đồ đi.
Hôm nay là sinh nhật cậu mà, tớ sẽ chờ cậu, được chưa?"
Minh ngây ngô gật đầu cái rụp, sau đó tươi cười lon ton chạy về phía chú kính đen.
Có vẻ như Minh thật sự không muốn rời cô dù chỉ một giây.
Như thế đâu có được.
Minh còn phải cùng bố mẹ lập khế ước kết hôn nữa cơ mà.
Có lẽ sự có mặt của cô trong bữa tiệc này là hoàn toàn không cần thiết...
Quyên được cô hầu gái dẫn vào phòng, sau đó khoác lên người một bộ váy dễ thương màu hồng.
Là màu hồng phấn, màu mà trước đây cô thích.
Chỉ là từng thích mà thôi...
Quyên theo cô hầu gái bước ra ngoài sảnh tiệc.
Cô giống một nàng công chúa nhỏ xinh, đáng ra nên tươi tắn rạng ngời thì mặt Quyên lại chẳng có một chút cảm xúc nào.
Gương mặt ấy hoàn toàn được bao phủ bởi vẻ điềm tĩnh mà một cô bé 10 tuổi hiếm có.
Người lớn chỉ nhìn lướt qua cô một chút, rồi lại tiếp tục trò chuyện rôm rả.
Một chú trông trẻ trung, chắc khoảng hơn 20 tuổi, bảnh bao vô cùng, tiến lại gần Quyên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!