Khoảng 6h sáng, Quyên lần đầu tiên đến trường bằng xe đạp để trực nhật.
Trước kia, không phải cô không đi xe đạp đến trường, mà là thường xuyên đi xe đạp đến trường.
Nhưng đó đã chuyện của trước kia, của quá khứ không bao giờ trở lại.
Đạp xe trên con đường đong đầy nắng mới với sự ồn ào vốn có, Quyên cảm thấy khoan khoái và tự nhủ sau này mình phải đạp xe thường xuyên hơn nữa.
Gần đến cổng trường, Quyên bất ngờ bị mất thăng bằng, cả người cả xe đều không có dự phòng mà bị ngã xuống lề đường.
Mà đương nhiên, nguyên do của sự mất thăng bằng đó là con bé lớp trưởng, à không, chính xác là ô tô riêng nhà con bé cố tình cán qua xe của cô.
Chuyện này chẳng hề vui vẻ gì, trong khi cô chẳng gây sự hay bất cứ thù hằn gì với vị tiểu thư đó thì người ta vẫn ghét cô thôi, thậm chí là ghét cay ghét đắng.
Quyên gượng dậy, nhìn cô bé vẻ mặt vênh váo ngồi trên xe, thò đầu ra khỏi cửa ngoảnh lại nhìn cô trêu tức.
"Đúng là đồ nhà quê.
Minh sẽ không thích đồ nhà quê không có ô tô đến trường như mày!"
Quyên dám cá con bé đó chưa bao giờ đụng vào xe đạp, thậm chí còn không biết đi xe đạp là như thế nào.
Chiếc ô tô phóng đi, khói bụi mịt mù.
Trong khi Quyên đang loay hoay với chiếc xe đạp và cái chân bị kẹt thì trong đám khói đường bị bốc lên, một cậu bé mặc đồng phục trường cô, có vẻ học lớp 3 hay lớp 4 gì đó, chạy đến đỡ xe dậy.
Sau đó, cậu bé đó hối hả đỡ Quyên đứng lên.
"Chị có sao không? Có bị thương chỗ nào không? Em dẫn xe của chị vào trường nhé!"
"À không...
Chị tự làm được mà.
Em tốt thế.
Em ở lớp nào vậy?"
"Em là Phong, lớp 4A, em...
em hâm mộ chị từ lâu lắm rồi!"
Vừa nói, cậu bé vừa cầm tay Quyên từ nãy đến giờ cũng không hề bỏ ra.
"... Sao em đến sớm thế? Chị còn phải dắt xe vào trường.
Hôm nay chị trực nhật đấy."
Phong lúng túng bỏ tay người đẹp ra, gãi đầu gãi tai rất dễ thương.
"Em hôm nào cũng đến sớm ạ.
Chị...
Chị để em dắt xe đạp cho nhé!"
"... Ừm được!"
Cậu bé vừa dắt xe đi bên cạnh Quyên, vừa nói cười vui vẻ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!