Chương 28: (Vô Đề)

Cuốn 1: Nhất thế mộc sinh hoa

Yên Chi mới phục hồi sau trọng thương nên chỉ đứng một lát đã cảm thấy hơi mệt. Nàng nhấc làn váy đi lên phía trước vài bước rồi ngồi xuống một tảng đá bên bờ suối. Nàng nhìn dòng suối chảy, lát sau mới hỏi:

"Ngươi ở chỗ Quý tiên sinh thế nào? Mọi chuyện vẫn ổn chứ?"

Hai mắt Lý Ngôn Tông sáng ngời, hắn vội vã tiến lên, ngồi xuống trước mặt Yên Chi, hưng phấn nói:

"Sư phụ, ta gặp được Đoan vương ở chỗ Quý tiên sinh"

Hắn dừng một chút, vừa ngượng ngùng vừa tự hào:

"Không biết Đoan vương sao lại biết ta, cực kì tán thưởng ta. Quý tiên sinh cũng nói ngày sau ta nhất định sẽ thành châu bảo"

Yên Chi hơi bất an.

Đoan vương xuất hiện quá sớm. Bản mệnh đã viết rằng Lý Ngôn Tông luôn đi theo Quý phó, đến tận khi Đoan vương nhờ có Quý phó nâng đỡ đăng cơ rồi, hắn mới biết được mình là người theo phe Đoan vương.

Yên Chi nhíu mày hỏi:

"Đoan vương sao lại biết ngươi? Là có người nhắc đến?"

Lý Ngôn Tông chần chờ nói:

"Hình như là ngài ấy nghe người khác thảo luận mấy chuyện đồ nhi làm." Lý Ngôn Tông hơi lo lắng bởi kỳ thực nhiều chuyện đều là sư phụ ra chủ ý, hắn chỉ thực thi thôi.

Yên Chi gật gật đầu, tuy rằng trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện, nàng đã không còn quá tin vào bản mệnh, chút chuyện chệch hướng có lẽ không cần quá để ý, chỉ cần kết quả không thay đổi là ổn.

Lý Ngôn Tông suy nghĩ một chút, lại có chút khó xử,

"Nhưng có lẽ Quý tiên sinh đưa ra lựa chọn quá sớm, thế cục hiện nay chưa rõ ràng, ta lo lắng lỡ như Đoan vương..."

Yên Chi tùy tay nhặt một hòn đá ném xuống suối làm mặt nước tỏa ra những vòng nước nhỏ. Nàng không quan tâm nói:

"Không cần lo lắng chuyện này, chỉ cần nghe Quý tiên sinh là được"

Ý của sư phụ là.. Lý Ngôn Tông lộ vẻ nghi hoặc. Thực ra hắn cũng ngầm đoán được ý tứ của sư phụ nhưng lại không dám biểu hiện ra.

Dù sao hiện giờ đương kim thánh thượng vẫn khỏe mạnh, đến thái tử cũng chưa lập, đưa ra lựa chọn quá sớm chỉ sợ tự mình chặn đường mình.

Yên Chi từ chối cho ý kiến, quay đầu nhìn hắn, ánh mắt khẳng định, nói:

"Ngươi chỉ cần nhớ tuyệt đối không được đắc tội Đoan vương, biểu hiện lòng trung thành và thực lực, một thứ cũng không thể thiếu."

Nếu không ngày sau hắn đăng cơ thành đế, nhớ Lý Ngôn Tông đứng ở vị trí trung lập, chỉ ở một bên không chịu xuất lực, làm sao còn có thể trọng dụng hắn, cho dù có Quý phó là sư phụ, Lý Ngôn Tông cũng sẽ thành khí tử (con cờ chết)

Lý Ngôn Tông không khỏi lo lắng,

"Đoan vương tuy có khả năng, nhưng cũng không thể khinh thường Ninh Vương. Vài ngày trước hắn trừng trị tham quan. Lập được đại công, đến thành thượng cũng khen ngợi hắn, Đoan vương cũng vì việc này mà phải gặp Quý tiên sinh thương thảo vài lần"

Ninh Vương?

Yên Chi nhẹ giọng thì thầm, hơi nhíu lông mày.

Lý Ngôn Tông đang định nói sơ qua về con người Ninh vương cho Yên Chi, Yên Chi đã mở miệng trước:

"Ninh vương dễ giận lại hiếu chiến, trời sinh thích làm bậy, không phải thời loạn thế, một vị quân chủ hiếu chiến là không cần thiết. Quan trọng nhất là Ninh vương không thông minh, một người nông cạn, không có gì đáng e ngại." Thẩm Uyển nghe hai người nói vương nọ vương kia, nghe đến buồn ngủ. Trước giờ nàng chỉ biết một kiểu vương, ấy chính là vương bát đản.

Tuy rằng bộ dáng nghiêm cẩn thảo luận chuyện triều chính của Lý Ngôn Tông rất mê người nhưng nàng thực sự chẳng có hứng thú, đành kéo con ngựa, mang nó đi chăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!