Chương 68: (Vô Đề)

Sáng hôm sau hiển nhiên là Vương Tử Ngọc tỉnh dậy trước, Vĩnh Hy đang ngủ rất say trong lòng nàng. Gương mặt nàng ấy lúc ngủ rút bớt đi vẻ băng lãnh thường ngày, thay vào đó là nét ngay thơ của thiếu nữ 19. Nàng kiềm lòng không được mà hôn lên gương mặt nhà ấy một cái, da mặt nàng ấy trắng đến mức có thể thấy cả đường gân máu màu đỏ hiện lên.

Môi Vĩnh Hy mấp máy Vương Tử Ngọc phải ghé sát tai vào mới nghe được nàng ấy nói gì.

"Tử Ngọc, đừng nháo, thϊếp mệt _____ Tử Ngọc, thϊếp chịu hết nổi rồi ".

Vương Tử Ngọc nghe thấy thì vừa cảm thấy vô phần có lỗi vừa cảm thấy buồn cười. Tối qua nàng thật sự quá mức rồi, nên hảo hảo bù tội.

Nàng cuối xuống hôn lên môi nàng, hôn đến khi người đang say ngủ tỉnh dậy. Vĩnh Hy nửa mở mắt nhìn gương mặt tươi cười đang phóng đại kia.

Nàng dùng tay vỗ vỗ lên mặt Vương Tử Ngọc "Mới sáng sớm đã vui vẻ như vậy?!!"

"Trong lòng vui vẻ không kiềm được"

Tay Vĩnh Hy đặt lên thắt lưng nàng, nhẹ nhàng vuốt v3 sau đó nhéo mạnh một cái, khiến Vương Tử Ngọc thét chói tai "Đau, đau. Hy Nhi nàng làm gì vậy?!!!"

"Vương đại tiểu thư nàng mau khai cho thϊếp, mấy tư thế kì lạ hôm qua là ai dạy cho nàng?"

Vương Tử Ngọc xoa xoa lỗ tai, khí thế này của Vĩnh Hy thật sự rất giống mẫu thân nàng, Vương phu nhân.

Thấy nàng chậm chạp không trả lời, tay Vĩnh Hy là như có như không qua lại trên eo nàng. Toàn thần Vương Tử Ngọc căng cứng thành thật nói "Ta nói, ta nói. Là mẫu thân của ta, người đưa cho ta vài quyển sách. Trong đó có tất cả ___"

Nàng chưa nói xong Vĩnh Hy đã ho khan vài tiếng ngắt lời. Mấy quyển sách Vương Tử Ngọc vừa nhắc khi nàng vừa quyết định sẽ ở bên một nữ tử đã sớm cho Tiểu Nguyệt đi tìm sách về để tham khảo.

Lúc đó nàng có phải xấu hổ vài lần mới đọc xong sách, xem xong tranh. Còn dằn vặt dày vò bản thân một thời gian, nhưng quyển mà dạy cho tiểu hỗn đàn nhà nàng hư hỏng hành hạ nàng thần điên bát đảo tối qua thì nàng chưa xem qua.

"Ngày mai nàng mau về phủ đem tất cả sách không, không tốt kia nộp lên cho thϊếp"

Vương Tử Ngọc há hốc mồm "Để làm gì? Hy Nhi nàng không nên xem mấy thứ kia"

Vĩnh Hy vòng tay ôm cổ nàng, nở một nụ cười đầy mê hoặc "Vậy hay là để cho nàng xem"

Mùi nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm. Cảm giác lẫn kinh nghiệm cho nàng biết nên thành thật, nụ cười ôn nhu nguy hiểm này nàng đã vô số lần nhìn thấy ở mẫu thân.

"Ngày mai ta liền trở về mang đến nộp cho nàng". Vương Tử Ngọc như nhìn thấy bản thân của tương lai sẽ không khác gì phụ thân nàng hiện tại. Thảm, quá thảm rồi, tam công chúa dĩ nhiên còn khó đối phó hơn mẫu thân nàng.

Vĩnh Hy lại nhẹ nhàng nằm vào lòng nàng, như than thở nói "Có phải là thϊếp làm nàng có cảm giác bị quản thúc không?"

Cảm nhận được tâm trạng đang thấp thỏm của nàng, Vương Tử Ngọc vô hôn lên trán nàng "Không có, là ta cam tâm tình nguyện muốn nàng quản thúc, là ta cảm thấy rất hài lòng rất hạnh phúc khi được nàng để ý, được nàng quan tâm"

"Trên thế gian này người được Lý Vĩnh Hy nàng để ý sẽ có mấy người, ta rất vinh hạnh nha!!!"

Vĩnh Hy bị ngày chọc cười "Nếu nàng đã nói vậy thϊếp chỉ đành cung kính tuân theo".

"Haha, cũng không cần nhất mực tuân theo đâu". Ông trời ơi, nàng chỉ là muốn dỗ ngọt nàng ấy, không hề có ý định để nàng ấy quản chặt đâu.

Vĩnh Hy chợt nhớ đnế một vấn, nàng ngẩng mặt nhìn lên "Theo nàng nói thì Vương phu nhân đã biết?!!"

"Ừm, biết rất rành mạch"

"Bà ấy không phản đối"

Vương Tử Ngọc từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng mẫu thân nàng tính cách kỳ quái, làm người đau đầu. Không ai đoán ra được tâm tư bà ấy, kể cả người cùng bà cùng chăn gối mấy chục năm có đôi khi còn đoán không ra.

Nàng cảm thấy vị Vương phu nhân ở phủ lẫn vị Vương phu nhân tương lai này tâm tư đều sâu như nhau.

"Có một nàng dâu tài sắc vẹn toàn, vạn người có một như nàng bà ấy còn có thể phản đối".

Vĩnh Hy liền đánh vào bả vai nàng một cái "Hổ nháo".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!