Tên công tử vừa vào nhìn quanh một vòng, ánh mắt hắn đột nhiên dừng trên người Vĩnh Hy. Tên mập lúc này cũng nhìn thấy các nàng, lúc nhìn thấy Vĩnh Hy ánh mắt hắn như muốn rớt ra.
Còn bên này đôi trẻ đang say sưa ve vãn nhau không hay bên kia đang có hai con sói đang rình mò các nàng. Tiểu Nguyệt đã nổi da gà ắc hẳn cũng vài chục lần rồi, Vương công tử này sao cứ nũng nịu như nữ nhân, à không còn hơn cả nữ nhân.
Nhưng công chúa nhà nàng lại rất hưởng thụ sự nũng nịu kia, nàng cười rất tươi hoàn toàn bỏ mất khí chất băng sơn ngọc tuyết ngày thường của mình.
Ốm công tử đi đến chấp tay hành lễ với hai người " Các vị, tại hạ Nghiêm Minh thất lễ"
Vừa nghe người nọ nói ra danh tánh Vương Tử Ngọc liền không kiềm được sặc nước trong miệng họ sặc sụa. Vội vỗ vỗ trước ngực, Vĩnh Hy thấy vậy vuốt ve lưng cho nàng trách móc " Sao lại bất cẩn như vậy".
" Ta không sao, không sao"
Vĩnh Hy lau lau khóe môi còn vươn giọt nước của nàng, cười cười thu tay về. Nàng quay sang nhìn hai tên còn đang đứng ngơ ra kia " Xin hỏi là có việc gì?"
Tên kia hơi lúng túng trả lời " Ta chỉ là muốn đến làm quen với hai vị ".
" À... ". Sau một chứ à kia nàng không nói gì thêm, có phần xấu hổ. Tên mập mạp lúc này đi tới " Tiểu thư, ta là Trần Báu Vật"
Lại thêm một cái tên khiến Vương Tử Ngọc nhịn không được cười, nàng ôm bụng nằm gục xuống bàn, bả vai không ngừng run nàng cười đến khoái chí. Vĩnh Hy cũng cố nhịn cười, nàng không muốn thất lễ.
Tên mập thấy Vương Tử Ngọc cười không kiên nể thì tức giận " Tên kia, ngươi cười cái gì?"
Vương Tử Ngọc cố nhịn cười, lau lau khóe mắt đang chãy nước mắt của mình " Không có, Báu Vật... Ngươi đúng là một cục mỡ biết đi, đúng là báu vật mà ". Nàng nhìn nhìn vào cái bụng như thai phụ của hắn.
" Ngươi..." tên mập đỏ bừng mặt trừng mắt với nàng.
" Tử Ngọc...". Vĩnh Hy thật hết cách với người này, không gây sự sẽ chịu không nổi.
Vương Tử Ngọc biết Vĩnh Hy không cho mình trêu hắn, nàng dùng ánh mắt ủy khuất nhìn nàng ấy. Vĩnh Hy cũng không bị nàng lừa gạt nàng xoay người mỉm cười với hai người họ " Thật có lỗi, mạo phạm"
" Tiểu thư đừng khách khí". Tên ốm vội cười đáp trả.
" Không biết tại hạ có thể cùng ngồi với các vị không?"
Vĩnh Hy khẽ nhíu mày " Thật xin lỗi, bọn ta đã dùng bữa xong. Xin phép đi trước". Nàng nói xong muốn cùng Vương Tử Ngọc ra ngoài, tên ốm công tử liền đi đêm trước mặt hai người cười nói " Để tại hạ được mời hai vị "
" Không cần". Vương Tử Ngọc vội lên tiếng, nàng dơ tay gọi trưởng quầy đến.
" Khách quan có gì căn dặn"
" Tính tiền cho bàn của ta, tính luôn phần của hai vị công tử này". Nàng hướng mắt nhìn hai tên kia. Sau khi trưởng quầy nói số ngân lượng cần thanh toán, nàng lục lọi khắp người nhưng không tìm thấy hầu bao đâu, có thể là bỏ quên ở phủ rồi đi.
Mập công tử cười lớn " Ha, tên mặt trắng này còn ra vẻ. Không có ngân lượng thì để bổn công tử giúp ngươi trả đi. Để tránh ngươi mất mặt với mỹ nhân đây"
Vĩnh Hy vừa định sai Tiểu Nguyệt trả th ìbị Vương Tử Ngọc ngăn lại. Nàng bước đến nói nhỏ vào tai trưởng quầy, trưởng quầy nghe thấy thì tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cung kính gật đầu rời đi.
Cả hai tên kia ra vẻ khó hiểu, không biết nàng đã nói gì mà khiến trưởng quầy răm rắp nghe theo. Phải biết nơi này thuộc gia sản Cao gia, đệ nhất phú thương Giang Nam, không ai dám tùy tiện gây sự.
" Xong rồi, Hy Nhi chúng ta đi". Nàng nắm tay Vĩnh Hy cũng không liếc mắt nhìn hai tên kia một cái, ung dung bước ra khỏi Thanh Thủy Lâu.
Trên đường đi Vĩnh Hy nhìn nàng vẫn không có ý định nói cho nàng nghe vừa rồi nàng ấy đã nói gì với trưởng quầy. Bất đắt dĩ n àngphải tự mình hỏi " Vừa rồi Tử Ngọc đã nói gì với trưởng quầy".
Vương Tử Ngọc đắt ý cười cười " Nàng muốn biết?"
Vĩnh Hy im lặng nhìn nàng. Vương Tử Ngọc nhanh chóng đầu hàng. " Được rồi ta nói, ta chỉ nói với hắn ta tên Vương Tử Ngọc"
Vĩnh Hy vô cùng khó hiểu, vì sao chỉ cần nói tên nàng thì có thể ăn uống không cần trả tiền đây?
Vương Tử Ngọc nhéo nhéo lòng bàn tay nàng. Khắp Tô Châu và Giang Nam đều có vô số sản nghiệp Cao gia. Nhưng không ai biết một quy tắc doCao lão gia đặt ra. Chỉ có những người làm lâu năm cho Cao gia mới biết. Chỉ cần nói ra 2 cái tên có thể tùy tiện sử dụng tài sản Cao gia vô điều kiện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!