Chương 9: (Vô Đề)

Ánh mặt trời hiếm hoi chiếu vào.

Đôi mắt chàng, như mặt hồ trong suốt.

Ta chợt mơ hồ.

Đây là điều ta chưa từng nghe.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Mama nói: "Doanh Chi à, thứ duy nhất đáng giá trên người con là nhan sắc."

Công chúa Nguyên Gia nói: "Nếu không phải khuôn mặt ngươi giống ta, ngươi chỉ xứng héo úa trên giường nam nhân."

Vì thế, dù ta thích Lục Phi, chỉ dám hưởng một thoáng niềm vui, không dám nghĩ đến tương lai.

Nhưng lúc này, Lục Phi nâng mặt ta, hôn lên mắt, nói:

"Doanh Chi, trên người nàng có nhiều thứ quý giá hơn nhan sắc."

"Đêm đó, ta đã hỏi, cho nàng cơ hội hối hận…"

Chàng đưa tay, từng lớp cởi bỏ váy áo mùa đông phức tạp của ta.

"Nhưng giờ nàng đã lựa chọn thì không được quay đầu nữa."

9

Sau khi ta chỉnh trang lại y phục, đẩy Lục Phi ra ngoài, tình cờ thấy Đàn Vân đứng ở góc hành lang nói chuyện với A Thất.

"Muội đừng nghe công chúa nói bậy." A Thất nói, "Ta thích muội không phải vì muội đẹp."

"Vậy huynh nghĩ ta không đẹp sao?"

"Không phải… Muội là nữ tử đẹp nhất ta từng thấy."

Ta ở bên ho khan một tiếng.

A Thất quay lại thấy ta, lại quỳ xuống: "Thuộc hạ lỡ lời, không cố ý mạo phạm công chúa."

Ta rộng lượng: "Không sao, ta không trách ngươi."

Lục Phi bình thản: "Công chúa khoan dung, không trách ngươi, nhưng ngươi phải nhớ, không được mạo phạm nàng."

"Dạ."

"Ta có chuyện quan trọng dặn ngươi, theo ta."

Lục Phi dẫn A Thất đi, ta đứng đó, nhìn Đàn Vân mặt đỏ bừng, tò mò hỏi:

"Ngươi và A Thất, từ khi nào?"

"Từ… nửa tháng trước." Nàng ngại ngùng, "A Thất nhờ A Cửu tặng trâm vàng, tỏ tình với nô tỳ, nô tỳ suy nghĩ, thấy y thân thiện, tuy ít nói nhưng rất dịu dàng, nên đồng ý…"

Dịu dàng, thân thiện, nói về A Thất sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!