Chương 1: (Vô Đề)

(Văn án)

Ta xuất thân từ chốn thanh lâu, dung mạo lại giống công chúa như đúc. Cũng vì thế mà ta bị xăm lên hình hoa sen giống hệt nàng, thay thế nàng sang nước địch hòa thân.

Để làm nh/ục ta, lão hoàng đế đã gả ta cho Cửu Hoàng tử Lục Phi, người đã bị mất cả hai chân.

Nghe đồn rằng Lục Phi là đứa con mà lão hoàng đế ghét nhất, kể từ khi bị mất chân trên chiến trường, chàng không thể đứng dậy được nữa, mạng sống chẳng còn bao lâu.

Trong đêm tân hôn, một người đeo mặt nạ vén khăn trùm lên, ta nhìn vào thân hình vai rộng chân dài của hắn, vui mừng nói:

"Lời đồn, quả nhiên là lời đồn, phu quân thật sự rất khỏe mạnh."

Không ngờ hắn xoay người, người ngồi trên xe lăn mặc hỷ phục cười nhạt nói:

"Công chúa thích nam nhân như vậy, xem ra vi phu phải làm nàng thất vọng rồi."

Thì ra ta đã nhận nhầm người, chàng mới thật là Lục Phi.

Ta liền rút tay lại, khách sáo nói: "Cũng không hẳn là như vậy…"

Lục Phi cười vô hại: "Không sao, công chúa cứ nói thật, tính tình ta rất tốt, sẽ không để bụng đâu."

Chàng cười rất đẹp, trong ánh mắt lấp lánh ánh sáng của ngọn đèn như những vì sao vỡ.

Ta bị sắc đẹp mê hoặc, buột miệng nói: "Thôi được, ta thực sự thích nam nhân cường tráng hơn."

1

Chiếc xe lăn được đẩy tới, Lục Phi thở dài: "Thật đáng tiếc, thân thể của ta như thế này, e là làm công chúa phải chịu thiệt rồi."

"À, đó cũng là chuyện bất đắc dĩ thôi."

Ta cùng thở dài với chàng, sau đó tự an ủi: "Thôi, đã gả rồi thì phải sống tạm bợ, cũng không thể hòa ly không phải sao?"

Nam tử đeo mặt nạ bạc có lẽ là thuộc hạ của Lục Phi, nghe xong liền đỡ chàng ngồi bên cạnh ta, còn không quên trừng mắt với ta.

Ta không chịu thua, trừng mắt lại.

Hắn rút thanh kiếm bên hông ra.

Ta lập tức gỡ chiếc trâm nhọn trên đầu xuống.

Lục Phi ngồi bên cạnh, hứng thú nhìn một lúc, cuối cùng mỉm cười phất tay: "Thôi được, A Thất, ngươi lui ra đi."

"Điện hạ ——"

Lục Phi vẫn cười ấm áp, nhưng A Thất lại có vẻ mặt nghiêm nghị, cúi người chắp tay: "Dạ."

Đợi khi trong phòng chỉ còn hai người, chàng kéo rèm giường xuống, khẽ nói:

"Lễ nghi trong đại hôn phiền phức, công chúa cũng mệt mỏi một ngày rồi, chi bằng nghỉ ngơi sớm đi."

Nghe chàng nói vậy, ta lập tức tỉnh táo: "Chàng muốn động phòng với ta sao?"

Trước khi giả danh công chúa đi hòa thân, ta ở lầu xanh được đào tạo thành hoa khôi.

Cầm kỳ thi họa chỉ là bề ngoài, ta học nhiều nhất là cách hầu hạ nam nhân.

Thân thể này cũng được chăm sóc tỉ mỉ, n.g.ự. c căng tròn, eo thon, môi đỏ cánh tay mềm, đôi mắt mèo long lanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!