Chương 9: "Chúc mừng đại tẩu..!"

"Khụ…mình sẽ chỉ lấy nốt lần này!!"

Nguyên bản kim công vốn xinh đẹp lộng lẫy như phượng hoàng, dưới sự dẫn dắt xấu xa của người nào đó lấy cẩu kỷ ra dụ dỗ, vì tranh đoạt "Mỹ thực" đánh tới ta rụng một cọng ngươi rụng một lông. Từ Kim Khổng Tước đã biến thành hai con gà rừng trụi đuôi.

Nam Tinh vẻ mặt vô tội, vẫy tay chào tạm biệt về phía hai con gà bất đắc dĩ trụi đuôi…À không, là Kim Khổng Tước…

Đi được mấy chục mét, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa bật cười. Tổng cộng cậu nhặt được 15 chiếc lông vũ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi mà.

Tất cả đều là màu xanh lá còn có một ít là màu xanh dương. Với số lông vũ của Kim Khổng Tước này, nếu không lấy được kén tằm chuyến đi này cũng không gọi là vô ích.

Kim Khổng Tước đã là tới level 20 rồi, cậu không nghĩ cái "Thần vật" băng tằm sẽ dễ lấy như vậy đâu. Nhưng đã mất công đi tới đây rồi, lặng lẽ liếc một cái chắc cũng được nhỉ?…

Hả, cái tằm băng kia vậy mà cũng là tên màu vàng?

Nam Tinh thoáng sửng sốt: Ngoại trừ một số NPC mặc định là đi quanh lừa gạt người chơi ra. Còn lại những NPC như Lưu gà nướng thuần túy tuyên bố nhiệm vụ, có khả năng tất cả nhiệm vụ đều sẽ không làm quá khó người chơi.

Vậy…

Có thể "Hack" như cách lúc nãy làm với hai con Kim Khổng Tước kia hay không? Không phải chiến đấu một mất một còn lấy tằm băng.

Con tằm băng này có thân thể to lớn, tròn vo mập mạp, nhiều thịt như một cái thùng nước di động. Nhưng lại có nhược điểm là lại mù và điếc.

Tuy vậy vẫn phải cẩn tắc vô áy náy cậu còn đi nhón chân, trốn trốn tránh tránh sợ sẽ kinh động tới con quái vật khổng lồ này. Sau khi thành công "Lấy" được một cái kén tằm cao bằng nửa người, còn nghĩ sẽ không vừa túi may sao túi trữ vật chỉ giới hạn số lượng không kể to hay nhỏ. Quay lại nhìn con quái Băng tằm vẫn chưa có chút động tĩnh nào Nam Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.

Cái kén tằm có màu trắng tinh long lanh như viên pha lê, nhìn có chút giống bạch ngọc vậy nhìn rất vô giá, xúc cảm chạm vào lại khiến người khác thấy rất ấm áp.

Cậu quyết định lấy 20 cái kén tằm mang về. Vì túi đựng không được nhiều vật phẩm lắm, nên Nam Tinh đành một hơi ăn hết tất cả số thức ăn còn lại, cẩu kỷ tử thì ném lại mới gọi là còn trống đi 3 ô.

Cuối cùng cũng hoàn thành xong ủy thác của Lưu gà nướng.

Nam Tinh cũng nhớ tới những lần đối phương giúp đỡ mình lên khi giao nhiệm vụ, cho lão Lưu nhiều hơn so với yêu cầu của lão. Lưu gà nướng vui mừng ra mặt, đem toàn bộ gà nướng bán còn thừa hôm nay đưa cho cậu, coi như đáp lễ. Trước khi về còn nhét một lồng bánh bao vào lòng cậu.

"Ta biết đệ đi chuyến này rất khó khăn, ta cũng không có nhiều nhặn gì cho đệ cả. Mấy đồng này đệ cầm lấy đi!"

Số tiền này tương đương với 1 đồng bạc đó nha.

Nam Tinh sau khi vui mừng, lương tâm đã bay biến không một xí hổ nào nhận lấy toàn bộ nhưng vẫn phải giả bộ một chút

Lưu gà nướng cưỡng ép đem một xâu tiền kín đáo nhét vào tay cậu. "Đệ là mới giúp ta một đại ân, chút tiền nho nhỏ này tuyệt đối đừng từ chối. Bằng không là đang không cho lão Lưu ta mặt mũi!"

Nam Tinh nhìn một màn này lại có chút cảm động, móc ra 5 cái lông vũ: "Cảm ơn đại ca, vậy ta sẽ không khách khí nữa. Ta nghe mọi người nói lông vũ của Kim Khổng Tước có thể dệt thành vải vóc, coi như đây là quà tân hôn của đệ tặng hai người."

"Ý ngươi là Lông Vũ Kim Khổng Tước!"

Niềm vui của lão Lưu hiện ra mặt, chà chà tay: "Kia…"

Rõ ràng cũng là rất hưng phấn nhưng lại không có mặt không có dày như mình.

Nam Tinh cười cười, bắt chước thái độ "cưỡng ép" của lão huynh đệ: " Đại ca, ngươi đừng cự tuyệt, hãy nghĩ tới Triệu đại tẩu."

Lưu gà nướng cười hì hì, cũng không ngại ngùng nữa: "Ta liền nhận ân tình này của đệ."

Mọi người ai cũng vui vẻ.

Trở lại Thẩm gia, cậu vẫn còn xúc động.

Từ sau khi được làm đồ đệ của Thẩm tiên nhân, mọi người trong thôn đều hướng cậu rất thân thiện, Thẩm sư phụ nhìn cậu ngây ngốc cầm xâu tiền cười cười, bĩu môi: "Một xâu tiền thôi, nhìn cái bộ dáng nghèo túng của ngươi kìa."

Nam Tinh trên miệng tiếp tục cười hì hì, nhưng nội tâm lại trào phúng hồi tưởng: Không phải vì sự hào phóng của Lão Lưu thì cậu đã chết đói từ lâu vì cái sự keo kiệt sư phụ rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!