Thật không ngờ tới.
Lần này, số lượng vật phẩm rơi ra đặc biệt ít, chỉ có hai cái…
Nam Tinh trong mắt hơi thất vọng, chờ khi nhìn kỹ lại, vừa mừng lại vừa sợ.
Nhận được [Ngọc Thiên Châu] (cam).
[Ngọc Thiên Châu] (1) (cam): Ngọc bội. Sau khi trang bị, ở dã ngoại đánh quái nhận +100% EXP. (Trấn áp đạo tặc, thổ phỉ, Boss Thế giới.)
[Chú ý]: Đây là pháp cụ có thể xoay chuyển linh khí trong không gian. Dùng linh lực của Vu sư để chuyển hoá, hấp thụ vận khí, nuôi dưỡng hồn phách. Khi pháp cụ kích hoạt, sẽ tự động chuyển hoá, tự tiêu hoá linh lực của Vu sư còn sót lại. Một khi linh lực đã kiệt quệ, ngọc sẽ tự mất đi. (Đếm ngược: còn 180 giờ.)
Theo trực giác của cậu, thì đây chính là đạo cụ "Tăng kinh nghiệm" khi train quái.
Thời gian một lần sử dụng kéo dài 15 ngày!
– – Điều đáng tiếc duy nhất là khi sử dụng đạo cụ này phải dùng liên tục, không thể tắt được trạng thái. 15 ngày tương đương 360 giờ, sẽ chiếm dụng mất một phần thời gian sinh hoạt cá nhân như ngủ, nghỉ, giải trí,.. Nếu trong quá trình dùng mà dừng lại thì sẽ gây ra lãng phí không nhỏ.
Nam Tinh khá là hài lòng.
Chưa từng nghe nói 《 Đạo Cổ 》 tồn tại đạo cụ có thể làm tăng gấp đôi (hoặc nhiều lần) kinh nghiệm như vậy.
Thật bất ngờ khi lại nhận được [Ngọc Thiên Châu] đã là rất may mắn rồi, còn mong đợi gì nữa? (1)
(1) Nguyên văn là " Bạn muốn chiếc xe đạp nào nữa? ": Ý là còn ham muốn gì thêm nữa. Lợi ích đang dùng xứng đáng.
Bản thân cậu hầu như không hay offline, hiện tại còn có thêm đạo cụ "Tăng kinh nghiệm" này, sẽ là một cơ hội có thể theo kịp cấp độ (đẳng cấp) của những người chơi đầu tiên của trò này rồi.
Còn vật phẩm thứ hai nữa, nhưng nó khá làm cậu xấu hổ. Tên gọi là [Quan tài Trường Thọ], cấp phẩm màu cam… Quan tài được làm bằng cây gỗ Kim Tơ Nam Mộc(*) chạm trổ rồng phượng uốn lượn xung quanh, mạ vàng khảm ngọc, vàng óng chói mắt, xa hoa vô cùng.
Nhưng dù nó hình dáng có lộng lẫy đến đâu cũng không thay đổi được nó là một quan tài.
Trong phó bản vừa rồi, Nam Tinh nhiều lần bị đóng đinh và chết bên trong đó, vừa nhìn thấy thứ này trong lòng không khỏi có chút sợ hãi.
"Quan tài này thật đẹp, tay nghề rất tốt!" A Hào là [Thợ mộc], nhìn thấy những thứ làm bằng gỗ thì bệnh nghề nghiệp lại phát tác. Bàn tay không nhịn nổi vuốt ve hoa văn chạm trổ trên quan tài. "Có thể chia sẻ thuộc tính không, cho tớ nhìn một chút?"
Nam Tinh tất nhiên là đồng ý.
Sau đó mới chú ý tới, nếu như người chơi không may chết ở dã ngoại, có thể thông qua [Quan tài Trường Thọ] hồi sinh về nhà, điểm kinh nghiệm bị trừ sẽ được giảm đi 50%!
Hơn nữa độ bền còn cao hơn so với quan tài bán ở tiệm. Tỷ lệ hao tổn ít, chỉ cần chuẩn bị một ít cây gỗ cùng loại là có thể sửa chữa… Quá tuyệt vời!
Tiết kiệm khá nhiều cho việc phải mua một quan tài mới.
Nam Tinh trong lòng biết rằng, phần lớn khi người chơi đã tìm hiểu kỹ về trò này rồi. Thì về sau sẽ có càng nhiều bang hội và các mối quan hệ phức tạp hơn. Bối cảnh của 《 Đạo Cổ 》 vốn là thời loạn chiến tranh liên miên… Giết người và bị người ta giết, chết là điều không thể tránh khỏi và việc này cũng trở thành một điều rất là bình thường.
Mà trò chơi để thăng cấp thì rất khó, kinh nghiệm nhận được cũng rất keo kiệt. Người chơi không may chết còn bị trừ kinh nghiệm, nhưng nó là điều đương nhiên mà.
Nam Tinh tuy không sợ chết khi bị truy sát, nhưng trong lòng cũng rất đau khi thấy điểm kinh nghiệm bị trừ.
Bây giờ dùng cái này, được miễn trừ đi 50% kinh nghiệm trừng phạt, thực sự là đánh trúng vào tim đen rồi.
A Hào giọng điệu ao ước: "Tốt thật đấy. Giá như có thể cũng làm ra được bộ quan tài này ha."
Nam Tinh tò mò hỏi: "Thợ mộc có thể làm quan tài hả?"
Nam Tinh lại cứ nghĩ là chỉ có thể thông qua tiệm quan tài mới có thể mua được!
A Hào gật đầu: "Có người học được công thức, nhưng đáng tiếc là vẫn bị hạn chế."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!