Chương 43: Người trong giang hồ, sự tình trong giang hồ

"Không phải chứ người anh em, tôi chỉ muốn làm xong nhiệm vụ, cậu lại còn tìm người tới hỗ trợ hả?"

—— Tên [Vệ đạo sĩ] không biết dùng biện pháp gì, rất mau đã đuổi theo Nam Tinh tìm tới điểm hồi sinh.

"Sao lại như vậy chứ." Nam Tinh khẽ mỉm cười: "Cậu muốn giết tôi, còn không cho tôi tìm bạn bè giúp mình sao?"

Nam Tinh đâu có ngu mà cho người khác chiếm tiện nghi của mình?

Huống hồ còn tìm người trong top bảng xếp hạng tới trợ giúp, nào ai có bản lĩnh được như tôi!

Người kia nói đến hiên ngang lẫy lừng, để làm xong được "Nhiệm vụ" này phải tốn công sức giết cậu bốn lần… Trong khi người bị hại là cậu, một khi tử vong trang bị hay tài sản có thể mất sạch, không những vậy kinh nghiệm còn bị trừ rất lớn, đủ để cậu ăn một bài học đắt giá!

Hắn thận trọng lùi lại vài mét.

—— Ngay khi mới giáp mặt ba người bọn họ, hắn đã bị Trào Phong ra chiêu bắn cho mấy nỏ, hoàn toàn không thể chống đỡ được.

Kiêng kỵ loli, hắn liếc nhìn người nào đó, ánh mắt không cam lòng, sau đó hung hăng lên tiếng chế nhạo: "Này, là một đại nam nhân lại chỉ có biết núp ở phía sau đàn bà…"

Hắn còn chưa nói hết câu, mới thốt lên từ "Đàn bà" chớp mắt này thôi đã có một thân ảnh như gió cuốn phi tới trước mắt.

Tia chớp dữ tợn phóng tới, một chiêu bạo kích ngay lập tức cướp của đối phương 500HP!

Cái mạng nhỏ suýt chút nữa đã về chầu trời.

[Vệ đạo sĩ] bi thương kêu to một tiếng, run rẩy sợ sệt buông vũ khí xuống đất, giơ hai tay lên ——

"Đừng đánh, đừng đánh tôi. Tôi xin đầu hàng!"

Nam Tinh nhìn cảnh tình này vui vẻ cười nói: "Này —— chẹp chẹp, cái này người gọi là gì nhỉ? Co được duỗi được, đánh không thắng cũng phải đánh. Là đại trượng phu chân chính, đây là hình tượng mà nam nhân lên giữ sao!"

Dám lấy danh nghĩa [Vệ đạo sĩ] giết người cướp của, nhưng đối phương cũng có chút tài năng, mặc dù có thể chống đỡ được mấy chiêu của Trào Phong, nhưng vẫn bị cô ấy bức lui hơn mười mét. Suýt chút nữa trúng đòn trí mạng…

Người kia ánh mắt toé lửa, hướng về Nam Tinh, âm dương quái khí, tức giận nói: "Ít nói nhảm, ngươi có gan cùng lão tử ta một đấu một đi!"

Nam Tinh xoè hai bàn tay ra, cười càng thoải mái hơn: "Tất nhiên đấu không lại câu. Không bằng, cậu cứ một mình đấu với Phong ca của tôi trước đi đã!"

Loli quay đầu lại liếc mắt nhìn Nam Tinh.

Người nào đó xài chiêu cáo mượn oai hùm đến không còn biết trời đất, bị nhìn tới cũng có chút ngượng ngùng, không ngả ngớn nữa, hắng giọng một cái:"Phong ca, cậu cũng đừng có đánh chết hắn nha."

Dù sao đối phương chỉ là người nhận nhiệm vụ, không cần thiết phải kết thù với người ta.

Trào Phong không nói hai lời, thu hồi kỹ năng lại.

Đối phương cũng là thức thời, tức giận trừng mắt nhìn về phía Nam Tinh, cũng giống như Trào Phong thu lại vũ khí vào túi.

Đồng dạng cũng bị kinh sợ trốn ở đằng sau lolita liều mạng bơm máu — Ngũ Gia Bì, lúc này mới đánh bạo thò đầu mình ra: "Trận đấu kết thúc rồi sao? Vậy người anh em à, không thì cậu đem cái nhiệm vụ kia hủy bỏ đi?"

[Vệ đạo sĩ] lòng không cam tình không nguyện, giọng nói khó chịu: "Tôi vì nhận nhiệm vụ này, đã bỏ nộp 500 đồng tiền mua giấy bảo đảm vàng! Không làm xong thì không trả lại, còn sẽ bị trừ uy tín nữa."

Nam Tinh trợn mắt một cái: "Cái gì chứ, tôi còn mới chết một lần đó!"

Đối phương hừ một tiếng: "Ai bảo là do cậu không đánh lại được tôi!"

Ngũ Gia Bì ở bên cười: "Hắn nói cũng đúng, tài nghệ không bằng người thì phải cúi đầu chịu thua, cho nên… Ngươi mau hủy bỏ nhiệm vụ đi, nếu không Phong ca đánh ngươi no đòn, cha mẹ cũng không nhận ra đâu!"

Hắn càng nghĩ càng tức, hai mắt lại càng ngày càng đỏ.

Trào Phong trước sau không nói một câu nào, chỉ là yên lặng cầm nỏ lên lắp mũi tên lên đầu nỏ. Mũi tên sắt đã được lắp, xung quanh được bao bọc bởi những tia sét vàng rực, chớp nháy. Khí áp như cô đặc lại theo hướng mũi tên, nhắm thẳng tên [Vệ đạo sĩ] đang hùng hùng hổ hổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!