Chương 37: Trang Viên Riêng Hai Ta!

Song phương đàm phán, diễn ra một cách vô cùng thuận lợi ngoài mong muốn

"Anh em Ngũ tiết khí" vô cùng hài lòng với mặt tiền cửa hiệu này, đặc biệt hài lòng với chiếc thuyền trên kênh đào có thể tự do di chuyển.

Tiết Sương Giáng nhìn vị trí một lượt xong lập tức cùng cậu báo giá, thuê toàn bộ hai tầng lầu, bao gồm cả thuyền và vườn hiên đằng sau. Thuê trong hai năm, mỗi năm trả 1 kim tệ (1 vàng)

Có thể trả trước tiền thuê một năm và mở ra yêu cầu quyền hạn cải tạo cửa tiệm cao nhất

Đối phương thành ý mười phần, Nam Tinh cũng không lề mề nữa liền đáp ứng.

—— thuê một năm trả 1 kim tệ, đã vượt xa khỏi giá mà Nam Tinh kỳ vọng.

Hai bên đều không chậm trễ, hiệu suất cực cao, chạy đến quan nha, dưới chứng thực ký kết thuê hai năm "Khế ước thuê mướn", chuyển nhượng quyền sở hữu mặt tiền cửa tiệm và con thuyền bên ngoài kênh.

Hai bên người giao khế chứng minh, người một tay giao tiền thuê.

Ngay trong buổi sáng, nhóm năm người người họ gọi một ít người tới trợ giúp, bắt đầu cải tạo cửa hiệu.

Sờ nắn một đồng kim tệ lấp lánh, Nam Tinh mắt nhắm mắt mở, bỏ qua mọi hành động của bọn họ, mặc bọn họ tới tới lui lui sửa sửa, chữa chữa. Dù sao thì kết cấu chính của cửa tiệm cũng sẽ không thay đổi, dù sửa sang lại vẫn nằm trong "Phong cảnh đình viện".

"Bao Tô Công (1) cậu chờ chút ~ vườn hoa viên đằng sau cũng cần phải thay đổi, cậu mở quyền hạn đi…"

(1) Bao Tô Công: thuật ngữ Quảng Đông chỉ ông chủ nhà trọ. Là tên một nhân vật trong phim Tuyệt đỉnh Kung Fu của Châu Tinh Trì.

Gọi Nam Tinh lại chính là lão ngũ tên là Thanh Minh, là một người phụ trách "ngã cây" (2) trong nhóm năm người.

(2) – từ lóng gọi một người bạn thân là (ngốc) ý chỉ những trai xinh gái đẹp nhưng có tâm thần không ổn định lắm, hành động hơi bất thường.

Nam Tinh: Cái tên này, sao lại gọi kỳ cục như thế, gọi thẳng là "Bao Tô Công"? Rất kỳ cục!

Cuối cùng vẫn phải "Giám sát thi công xây dựng".

Kênh thuyền, hoa viên nhỏ trên chứng không thuộc trong phạm vi "Trước cửa tiệm" nếu muốn cải tạo, phải mở ra thiết lập trạch viện. Nam Tinh chỉ cho thuê mở cửa hiệu, không thể mở toàn bộ quyền hạn đất cho người thuê. Chỉ có thể tạm thời trao quyền hạn "Hảo hữu" đứng từ xa "Giám công" bọn họ.

"Bao Tô Công ơi, hai chúng ta thương lượng chút chuyện này đi~", người kêu là Thanh Minh vui vẻ cười nói: "Cậu nhìn một chút hiên hoa viên này, có hơi chật chội?"

Nam Tinh nhíu mày: "Cho nên…?"

"Này, ở đằng sau không phải có rừng trúc hay sao? Cậu có thể mở rộng hoa viên một chút được không?"

"Mấy cậu muốn mở rộng thêm bao nhiêu?"

"Tầm 678,9 mét gì đó…"

Nam Tinh lắc đầu: "Không được, rừng trúc tổng cộng có 100m2 thôi."

Thanh Minh vội vàng nói: "Vậy mở rộng thêm 6.6m!"

Tức là đối phương muốn thêm toàn bộ rừng trúc và cả cửa hiệu phía trước là nằm trong địa phận họ sẽ thuê. Nam Tinh rất yêu thích mảnh rừng trúc này, nghe xong tất nhiên không vui.

Truyện đăng duy nhất tại d @tranthicam98).

Chịu không nổi Thanh Minh biết ăn nói, mặt dày mày dạn thương lượng. Gọi cậu từ "Bao Tô Công" sang thành "Ca ca"… Hừ, vô cùng khó chịu đó!

Cuối cùng Nam Tinh nhượng bộ, đáp ứng cậu ta hậu viện mở rộng thêm 6m (x15m cả chiều ngang và chiều rộng). Vẫn chốt tiền thuê là 1 kim tệ một năm, không phúc lợi kèm theo, kim tệ cầm còn chưa nóng tay.

Sau đó bọn họ cạy con đường lát đá cuội ở hoa hiên lên. Di chuyển hàng tre thành hai đường thẳng rộng mở, từ cửa sổ tầng hai có thể nhìn chính diện ra đằng sau. Đại Hàn (bạn trai của Tiết Sương Giáng) là thợ nề, phụ trách dỡ bỏ và sửa chữa lại tường viện đằng sau.

Nam Tinh chỉ yêu cầu anh ta đem cửa sau chặn lại, nếu mà có ý định thuê hai năm để lại cửa sau cũng không có ý tứ gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!