Chương 32: Phụ bản thảo *

Nếu không phải NPC lúc này chưa có giải thích xong, Nam Tinh hận không thể lập tức tại chỗnghiên cứu… Chà, có đi không đúng! Như thế nào tất cả đều là "Chưa kích hoạt"?

Đã nghe thấy chưởng môn nói: "Vô Ưu, ngươi nói cho hắn nghe đi!"

Nói xong, người phụ nữ kia đã xoay người về phòng.

Nam Tinh ổn định tâm trạng lại, nghi hoặc mà nhìn về phía Lý Vô Ưu. Lý Vô Ưu kiên nhẫ giải thích qua lời chưởng môn nói:

Khiên Cơ Môn lấy độc thuật làm chủ đạo, nhưng Độc Sư luôn luôn bị người kêu đánh kêu giết. Hơn nữa độc dược luôn bị xem là bàng môn tà đạo, mag người tu tập độc thuật rất dễ thay tâm đổi tính. Vì vậy trong Khiên Cơ môn truyền tai nhau đều sẽ lấy danh xưng là "Dược sư" để che lấp lại.

Nhưng kỹ năng mà Nam Tinh vừa thấy đều là công pháp nhập môn của Dược Sư.

"Đây là thư tiến dẫn," Lý Vô Ưu giao cho cậu một phong thư. "Ngươi đi đến chủ thành, tìm Bách dược quán, ở đó vượt qua được khảo nghiệm lấy được danh hiệu "Dược Sư", mới tính là đệ tử của Khiên Cơ giáo phái."

Phiền toái vậy sao…

"Khảo nghiệm Dược Sư có khó không ạ?"

Lý Vô Ưu cười khẽ: "Tất nhiên là không dễ. Ít nhất phải nắm giữ được 20 phương thuốc."

Nam Tinh nghe xong trong lòng buông lỏng, mới lĩnh ngộ thêm được [Thiên trùng bách hoa tán · xấu], vậy là đã đủ hơn 20 phương thuốc, nhưng mà ——

"Công thức của độc dược cũng được tính chứ ạ?"

"Có thể."

Nam Tinh cười. Vậy "Dược Sư" cậu đã nắm chắc trong tay!

"Đúng rồi sư thúc," Nam Tinh nhớ tới một sự kiện, "Môn nhân chúng ta có phải rất nhiều Y Giả (thầy thuốc) sao?"

Lý Vô Ưu biết gì đều sẽ nói hết không giấu giếm nửa lời: "Tổ sư công từng là danh y một phương, thời trẻ có không ít y giả đến cậy nhờ Khiên Cơ Môn. Vì mấy năm gần đây thường xảy ra chiến tranh, Khiên Cơ Môn chúng ta thương xót chúng sinh, thu lưu một đám cô nhi, đa số đều là tư chất kém, không thể tu luyện được công pháp bổn môn, nhưng dù sao cũng sẽ dạy một ít thuật châm cứu để tự bảo vệ mình… Miễn cưỡng cũng coi như là một Y Giả."

Nam Tinh bừng tỉnh đại ngộ.

Cũng tức là, Khiên Cơ Môn có ba loại chức nghiệp: Dược Sư, Độc Sư và Y Giả.

Võ học theo đó phân thành ba hệ thống. Dược Sư không nhất định là Độc Sư, Độc Sư vì che giấu thân phận mà kiêm luôn chức Dược Sư, Y Giả chỉ có thể tính là "đệ tử ngoại môn".

Giống như vị "Thủy Bồn Thảo".

Trách không được tên kia nhập môn so với cậu nhẹ nhàng hơn nhiều, thuộc tính võ học cũng không giống nhau.

Lý Vô Ưu đưa Nam Tinh tới Chấp Sự Đường. Đăng ký thân phận, nhận lệnh bài đệ tử, sau này bằng lệnh bài này có thể tiếp nhiệm vụ sư môn.

Nhiệm vụ sư môn mỗi ngày đều có, bao gồm quét tước đình viện, chăm sóc dược liệu, đưa thư… Độ khó không cao, nhưng hơi rườm rà, cũng may kinh nghiệm sau khi hoàn thành khá nhiều, quan trọng nhất chính là có điểm cống hiến.

Điểm cống hiến trong môn phái có thể đổi các loại vật liệu: tỷ như quặng để chế tạo vũ khí, ngẫu nhiên ra cả ô sa, đá quý…, đôi khi ra tàng bảo đồ… Nam Tinh đã xem qua mô tả, mọi người đều kiến nghị không nên đổi. Nên đổi điểm danh vọng ở đấu trường thì hơn.

Trừ phi là "Đặc sản", giống như Khiên Cơ Môn [Nấm linh chi Thái Tuế], đây là một dược liệu đặc thù, có thể trực tiếp sử dụng sẽ lập tức hồi phục một lượng HP lớn. Cực kỳ quý hiếm, nếu là kém nhất cũng là phẩm cấp màu lam, còn cao nhất là màu vàng nhưng chỉ có thể cầu không thể lấy được, nếu xuất hiện trên danh mục đổi điểm thì lên chớp thời cơ. Hầu hết lên cố gắng tích trữ điểm cống hiến ở môn phái để tăng cấp bậc đệ tử, cấp bậc càng cao, đãi ngộ càng tốt.

Nam Tinh lật xem lệnh bài đệ tử của mình, lại phát hiện cấp bậc của mình lại là "Đệ tử nội môn"!

—— nhớ tới thân phận của Thẩm Tiên Nhân, không khỏi mừng thầm.

Bậc tiếp theo là đệ tự nhập thất. (1)

(1). Đệ tử nhập thất- : đệ tử ở trong nhà sư phụ, sư phụ trợ cấp học hành, coi đệ tử như người nhà của mình.

Từ tinh anh lên nhập thất, không đề cập tới các loại khảo nghiệm gắt gao, chỉ riêng việc cống hiến thôi đã phải tiêu hao 10 vạn điểm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!