"Giúp ngươi chặt cây mỡ sao?"
Nam Tinh nghe xong mơ hồ khó hiểu, quay đầu lại nhìn phía cánh rừng mình mới từ đó đi ra. Trong lòng kinh ngạc: Một mảng rừng này tất cả đều là cây mỡ, không phải chỉ cần rìu là có thể chặt sao?
Nam tử đối diện nhỏ giọng lẩm nhẩm lầm nhầm cái gì.
"…Cậu nói gì đó?"
"Tui là nói" đối phương đột nhiên cao giọng, "Trong rừng cây này tất cả đều là sâu, tôi sợ."
"Haha ——"
Ra là sợ sâu bọ!
Thiếu niên nọ vốn đã đen mặt giờ lại càng sa sầm mặt hơn nữa, thô giọng chống chế: "Ngươi cười cái gì mà cười, ngươi không muốn giúp thì thôi!"
Tính tình thật là nóng nảy!
Với thái độ này còn muốn nhờ người khác hỗ trợ sao?
Nhưng mà, thanh âm người này có chút quen tai… Ah!
Nam Tinh thu lại ý cười, làm ra vẻ mặt đứng đắn: "Nhiệm vụ ngươi cần bao nhiêu cây? Ngươi có rìu không?"
Đối phương ngẩn ra một chút: "Nhiệm vụ yêu cầu cần 50 cây mỡ, còn công cụ chờ ta đi lấy."
"Sinh lực của ta còn không đến 100 đâu…"
Cậu là quên không ghé trà quán uống "Hoa lan đinh khê" bổ sung sinh lực.
Cây mỡ là vật màu lam, chặt cây (thu thập) ra tỷ lệ xác suất rất thấp. Ngay kể cả có chặt cây thành công, một thân cây chỉ có thể lấy được 1-3 miếng gỗ.
50 khối cây ước chừng phải mất khoảng 200 điểm sinh lực?
"Đây là bánh vừng."
Đối phương lấy ra mấy cái bánh: "Mỗi cái tăng thêm 25 điểm sinh lực."
Nam Tinh kinh ngạc: "Cái này… Ngươi từ đâu mà lấy được?"
Nam tử cao lớn cũng không có giấu giếm: "Đổi được từ sư phụ ta."
"… À." Nam Tinh thất vọng.
Cậu có hiểu biết qua về nhiệm vụ sư môn: Khi hoàn thành xong nhiệm vụ sư môn đều có lấy điểm để đổi đạo cụ, mà mỗi môn phái/gia tộc tất cả các vật phẩm đạo cụ đều không giống nhau, đều có đạo cụ đặc biệt riêng của cho từng môn hạ. Mà đạo cụ để tăng sinh lực lại từ một "đặc sản" lại càng hiếm.
Không kì kèo nữa.
Nam Tinh gọn gàng dứt khoát: "Vậy trước thêm hảo hữu đi."
Thêm hảo hữu mới có thể tặng vật phẩm.
Vì thế, thanh bạn bè lại có thêm một người kêu "A Hào" là đệ tử truyền môn của phái Nga Mi.
Nam Tinh lén lút đánh giá một thân váy áo hồng nhạt của đối phương, trong lòng cười trộm, ngoài miệng tò mò hỏi: "Đây là… Y phục bắt buộc của môn phái sao?"
A Hào mặt đen cũng không giấu được sự xấu hổ, hàm hàm hồ hồ "Ừm" một tiếng, nói sang chuyện khác: "Tổng cộng ta đưa ngươi mười cái bánh vừng, chắc là đủ nhỉ."
"Mười cái hơi nhiều."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!