Hệ thống liên tiếp nhắc nhở, tầm chừng hái được mười mấy lá cây cuối cùng cũng coi như thành công thu được cây cầm máu.
[Chú mừng người chơi lĩnh ngộ được "Thu thập vật phẩm!
Lưu ý: Thu thập vật phẩm sẽ tự động chỉnh trang cho phù hợp với công cụ của người chơi, tăng xác xuất tỷ lệ thành công ]
[Thu thập: level 1 – tỉ lệ thành công: 10%]
Nhìn tổ hợp tỷ lệ thành công này Nam Tinh xạm mặt lại.
Cũng quá thấp đi. Nhưng thôi để dần thuần thục chờ khi kĩ năng lên cấp, tỉ lệ thành công cũng sẽ từ từ mà tăng cường. Bằng không, thu thập một lần đã tiêu hao đi một chút sức lực, 1 điểm sức lực muốn khôi phục phải chờ sau 5 phút. 24 giờ đã trừ đi 288 sức lực, vậy làm sao mà đủ?
[Hệ thống: đây là kĩ năng sinh hoạt mà người chơi nào cũng cần có và phải học.] Theo như trên diễn đàn nói, có rất nhiều kĩ năng mà người chơi tự mình khám phá trong Đạo Cổ — bị trừ đi 288 sinh kực chắc chỉ có mình cậu thôi quá.
[Nhận được vật phẩm "Cỏ cầm máu": 1/3]
[Kĩ năng: Thông thạo +1
Một chiếc lá không đủ cho nhiệm vụ yêu cầu.
Nam Tinh không thể không tập trung vào thu thập cỏ, sử dụng một lúc đã mất 20 điểm sinh lực mới coi là hoàn thành xong nhiệm vụ NPC giao.
Sau khi quay lại chỗ bé gái kia, có vẻ rất vui vẻ nên nhảy nhót suốt đường đi. Có vẻ cô bé rất thích bộ dáng của Nam Tinh, chủ động giới thiệu chính mình: Bé con này họ Vạn tên gọi Ny Ny, năm nay sáu tuổi. Hỏi thì không biết Thập Vạn Đại Sơn chỉ nói là thôn này tên Vạn Gia. Ngoại trừ vài người từ nới khác tới sinh sống còn lại đa phần dân chúng là họ Vạn.
Vì vậy nhìn thấy cha của Ny Ny, Nam Tinh tựa như thân quen từ lâu, cậu tiến tới thân mật chào hỏi kêu người đàn ông này là "Vạn tiên sinh".
Vì chưa chơi toàn tức bao giờ, cậu liền lên diễn đàn đọc không ít những bài post. Mọi người đều nói trò chơi rất chân thực sống động, NPC trí lực rất cao muốn may mắn thì lên mặt dầy một chút cày độ hảo cảm, thân thiện làm quen sẽ không có gì là thiệt cả.
"Vạn tiên sinh" thích ý nằm trên ghế tre không thèm kuếc mắt nhìn cậu, chậm rãi phe phẩy quạt cói: "Về rồi sao?" Hiển nhiên là không hỏi Nam Tinh.
Bé gái gọi một tiếng "Cha" rồi lao vào lòng đối phương làm nũng.
Nam Tinh người bị bỏ lơ trong giá lạnh, không chút xấu hổ chờ hai cha con NPC nói chuyện xong. May mà Ny Ny vẫn còn nhớ còn có cậu kiền đối với "Vạn tiên sinh" giới thiệu " Đây là ca ca đã giúp con lấy con diều ạ."
Vạn tiên sinh bây giờ mới cam lòng bố thí ánh mắt cho cậu, tràn ra một tiếng hừ lớn: "Tam Điểm Ba?"
"Vâng."
Vạn tiên sinh không nói nhiều, vênh mặt hất hàm sai khiến: "Thấy cậu đã có lòng tốt như vậy. Đi giúp ta bắt lấy con rắn đi."
Thực sự là NPC kì quái. Nam Tinh cũng không thèm để ý: Có nhiệm vụ cho mình là tốt lắm rồi.
Tuy cậu không sợ rắn, nhưng có điều…
"Vạn tiên sinh, người cần là loại rắn gì?"
"Ta không phải họ Vạn."
Ny Ny cướp lời nói: "Cha muội họ Thẩm nhá!"
…. WTF
Thẩm tiên sinh lười biếng vung vung tay, nhưng không trả lời câu hỏi trước đó: " Nhà cách vách bên cạnh có một người tên Nhị cẩu tử bỗng nổi lên bệnh hủi, mọc khắp người. Ta đang thiếu một vị thuốc."
Nam Tinh khẽ đảo mắt, thăm dò hỏi: " Ý tiên sinh là bắt mấy con rắn Ô sao".
Thẩm tiên sinh một tay chống dậy, chăm chú đáng giá Nam Tinh, một hồi lâu mới kéo kéo khoé miệng: " Tiểu tử ngươi biết sao?"
Giọng điệu cao ngạo nửa tiếng đáp một khiến phong cách hội hoạ của Nam Tinh bị bóp méo: " Biết một chút".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!