25.
"Liên quan gì đến ta!"
"Ngươi đang nói nhảm!"
Hai giọng nói đồng thanh phản bác.
"Vù" một tiếng, một kết giới màu xanh nhạt lặng lẽ mở ra, lấy ta làm trung tâm.
Lưu Hi Dao mang theo thanh kiếm từ trên cao đáp xuống, khẽ cười lạnh:
"Không biết đạo hữu đây thật sự vì thiên hạ, muốn làm thánh mẫu, hay chỉ đơn giản tìm cớ chối từ, nhằm đòi giá cao hơn?"
Nàng đóng băng nguồn nước và địa mạch xung quanh hàng chục dặm, dễ dàng cảm nhận được linh khí dao động ở đây.
Ban đầu, nàng thua kém nam chính về tốc độ, gương mặt đã lạnh lùng sầm xuống.
Thấy ta vẫn ôm chặt cái gùi không buông, lửa giận lập tức bùng lên trong đôi mắt nàng.
Ta định dùng thuật thổ độn để chạy trốn, nhưng lại va đầu vào kết giới.
Lưu Hi Dao dùng tay lau kiếm, ánh sáng từ thanh kiếm bùng nổ:
"Bách Lý huynh, giữ vững kết giới, đừng để ả đàn bà này chạy thoát."
Lòng ta khẽ run lên.
Quả nhiên, khi ta ngẩng đầu, đã thấy thiếu niên từ góc khuất bước ra.
Ngọc quan cao buộc, ánh mắt sáng ngời.
Chỉ cần một cái phất tay nhẹ nhàng của hắn, ta đã bị siết chặt cổ và quật mạnh vào kết giới.
Lực của hắn lớn đến nỗi ta không ngừng ho khan, nước mắt trào ra theo phản xạ sinh lý, mắt mờ dần.
Ta thậm chí muốn cười tự giễu cũng không thể.
Quả nhiên hắn không nghe lời ta, như dự đoán.
Trong lòng xoay chuyển hàng trăm ý nghĩ, ta nở nụ cười chua xót, cố gắng ra vẻ cầu xin:
"Xin ngươi tha cho ta."
Bách Lý Miểu nhìn ta đầy áy náy, dường như nhận ra nét quen thuộc trong ánh mắt ta.
Nhưng hắn rất nhanh quay đầu đi, không nhìn nữa:
"Xin lỗi.
"Ta sắp thành thân, ta muốn chuẩn bị cho thê tử của mình một bộ trang sức tốt nhất, mà Lưu Hi Dao lại có thứ đó."
Hắn thở dài:
"Với tu vi thấp kém như ngươi, không nên dính vào cuộc tranh đoạt dị bảo này."
Thật lạ lùng, rõ ràng ta đứng ngay trước mặt hắn, nhưng trong mắt hắn không có hình bóng ta.
Trong mắt hắn, chỉ có bộ trang sức cho người thê tử tương lai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!