Chương 8: Núi Phù Quang

"Mọi người thấy đám mây kia có giống một chú chó con không?" Cửu Hồi chỉ vào đám mây phía chân trời: "Còn đám mây bên cạnh giống cục xương."

"Giống à?" Lạc Yên nhìn thật lâu: "Sao ta thấy giống con mèo."

Hai người thò đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn ánh sáng vàng xuyên qua mây, chia đám mây giống chó và mèo thành hai phần.

"Chậc." Hai người lập tức mất hứng thú thảo luận, Cửu Hồi tò mò hỏi: "Ánh sáng vàng đó là gì?"

"Lệnh triệu tập khẩn cấp của Trấn Tinh Lâu." Cẩm Khinh Cừu nghiêng người, kéo ghế về phía Cửu Hồi: "Trấn Tinh Lâu do bốn đại trưởng lão của giới tu tiên trông coi. Nếu không có chuyện gì nghiêm trọng sẽ không dễ dàng truyền tin đến các tông môn khác. Ta thấy đạo hữu biết rất ít về giới tu tiên, chẳng lẽ là tiểu sư muội mới gia nhập tông môn năm nay?"

Cửu Hồi gật đầu.

"Không biết đạo hữu có từng nhìn thấy cô nương đã dũng cảm chiến đấu với ma đầu ở Vấn Tiên thành không?" Cẩm Khinh Cừu không bỏ lỡ bất cứ cơ hội hỏi thăm tin tức nào.

"Có."

Đôi mắt Cẩm Khinh Cừu sáng lên.

"Lúc ấy, cô nương đó bị ma đầu bắt đi, ta và các sư huynh, sư tỷ núp sau cột đá." Cửu Hồi uống một ngụm canh, thở dài hối hận: "Xong việc, trưởng lão luôn buồn bã tự trách, tự trách tu vi của chúng ta thấp kém, không thể cứu cô nương kia trong lúc nguy nan. Thật may tông môn của Cẩm thiếu chủ sẵn sàng nhận nàng làm đồ đệ, coi như là một chuyện may mắn đối với nàng."

"Đúng vậy." Cẩm Khinh Cừu cũng thở dài: "Ta hy vọng cô nương này có thể trở thành đệ tử của bỉ tông."

Hắn nhìn những người ngồi cùng bàn với Cửu Hồi, người lớn tuổi nhất đang gặm tôm to không hề ngẩng đầu lên, hai người khác trông giống như sư huynh và sư muội đang tán gẫu về Trấn Tinh Lâu, căn bản không quan tâm hắn đang nói gì, nam nhân trẻ tuổi ngồi bên cạnh Cửu Hồi đang cầm đũa tách xương ra khỏi thịt, sau đó đặt phần thịt đã tách ra lên đĩa một cách gọn gàng.

Thoạt nhìn có vẻ như đệ tử của tiểu tông môn, không quan tâm đến những vấn đề quan trọng của giới tu tiên, đương nhiên sẽ không biết được tin tức gì của cô nương kia. Với tính cách của Cẩm Khinh Cừu, hắn sẽ không lãng phí sức lực cho những người không có giá trị lợi dụng. Tuy nhiên cô nương xinh đẹp đáng yêu được đồng môn gọi là Cửu Hồi này lại lọt vào mắt hắn, làm hắn không nhịn được nói thêm vài câu với nàng.

"Nếu đạo hữu còn có món ngon nào yêu thích, tại hạ kêu người ta đưa lên luôn." Cẩm Khinh Cừu tự tay rót một chén trà cho Cửu Hồi, thấy Cửu Hồi thích ăn cá nên nói: "Có một loại cá tên là Hạo Đích. Lúc mới sinh ra, nó trong suốt như thủy tinh, sợ mặt trời, thích mặt trăng, tắm dưới ánh trăng một trăm năm thì có thể biến thành yêu. Loại cá này có thể làm đẹp da và sáng mắt.

Tại hạ thấy đạo hữu thích ăn cá, không biết cô nương tu luyện gì ở tông môn, khi nào tại hạ bắt được cá này sẽ đưa đến tông môn của cô nương."

"Tuy loại cá này có thể làm đẹp da và sáng mắt, nhưng nó tanh nên ta không thích lắm." Cửu Hồi không khách sáo với hắn: "Hôm nay Cẩm thiếu chủ mời mấy món này rất ngon, làm sao tại hạ có thể mặt dày nhận đồ khác."

"Nếu như thế, Cẩm mỗ sẽ không ép buộc." Bị đệ tử của Cửu Thiên Tông từ chối, hắn không vui, nhưng bị tiểu cô nương xinh đẹp từ chối, Cẩm Khinh Cừu không hề khó chịu chút nào: "Lần sau gặp lại cô nương, nhất định sẽ mời cô nương thưởng thức món ngon."

Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, thêm hai luồng ánh sáng vàng bay qua.

Trấn Tinh Lâu đã phát ba lệnh khẩn cấp liên tiếp?

"Hôm nay rất vinh hạnh được cùng dùng bữa với chư vị đạo hữu, nhưng tại hạ còn những việc khác phải làm, xin cáo từ trước." Cẩm Khinh Cừu có dự cảm không tốt lắm trong lòng, đứng dậy cáo biệt với mọi người.

"Cẩm thiếu chủ đi thong thả."

"Cáo từ."

Mọi người lần lượt đặt đũa xuống chào từ biệt Cẩm Khinh Cừu.

"Đạo hữu, gặp lại sau." Cẩm Khinh Cừu chắp tay với Cửu Hồi.

Cửu Hồi đáp lễ: "Cẩm thiếu chủ đi thong thả."

Cẩm Khinh Cừu không hề trì hoãn, đặt túi gấm chứa linh thạch lên bàn, mang theo đồng tử cầm kiếm hóa thành một tia sáng, biến mất ngoài cửa sổ.

"Trưởng lão, có phải đã xảy ra đại sự không?" Cửu Hồi nhìn đám mây bị cắt ngang, trong lòng có chút tiếc nuối.

Hiếm khi nhìn thấy một đám mây giống con chó như vậy.

"Đại sự đều do mười đại tông môn gánh vác, chúng ta lo lắng cũng vô ích." Mạc trưởng lão đặt cục xương trong tay xuống: "Ăn xong thì chúng ta tiếp tục lên đường, tranh thủ chạy về tông môn khi mặt trời mọc vào ngày mốt."

Thấy bốn người khác chuẩn bị đặt đũa xuống, Chỉ Du mới ăn mấy miếng thịt đã được xếp gọn gàng, lấy khăn tay từ trong nạp giới ra lau khóe miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!