Chương 46: (Vô Đề)

Dưới sự khen ngợi chân thành của Cửu Hồi và Chỉ Du, Cẩm Khinh Cừu dần dần quên ý đồ đến đây, bắt đầu chuyển đề tài sang công chúa Ma tộc và Ngân Tịch.

"Ma Vương đã lớn tuổi, ông ta có năm đứa con trai và một đứa con gái, con trai trưởng chết dưới kiếm của Bộ tiên tôn năm ngoái, con trai thứ là kẻ bị hai vị đạo hữu giao cho Thu tiên tôn xử lý ở hồ Lãm Nguyệt, con trai thứ năm đã chết dưới tay Ngân Tịch trước đó."

Cẩm Khinh Cừu nhìn xung quanh, hạ giọng nói với Cửu Hồi và Chỉ Du: "Đây cũng là nguyên nhân Ngân Tịch và công chúa Ma tộc đường ai nấy đi trước đây."

"Cho nên có thể thừa kế ngai vàng của Ma Vương chỉ còn lại con trai thứ ba, thứ tư, và công chúa có tình cảm lâm li bi đát với Ngân Tịch." Cửu Hồi mời Cẩm Khinh Cừu vào sân, nghe hắn chậm rãi kể chuyện của Ma tộc.

"Nói chính xác, chỉ còn lại Tam hoàng tử và vị công chúa kia." Cẩm Khinh Cừu hào phóng chia sẻ với Cửu Hồi nội tình của Ma tộc mà rất nhiều tu sĩ không biết: "Tứ hoàng tử là một kẻ ngốc nghếch không có nhiều ma lực, cho nên bất kể ai thừa kế ngai vàng của Ma Vương đều không thể là hắn."

"Tuy vị công chúa duy nhất của Ma tộc được Ma Vương yêu thương, nhưng Ma tộc hiếm khi chọn nữ tử làm người thừa kế, hơn nữa Ma hậu hiện tại là mẹ ruột của Tam hoàng tử, cho nên chỉ cần Tam hoàng tử không chết, Ma Vương tiếp theo nhất định là hắn."

"Thừa kế vương vị còn phân biệt nam nữ à?" Cửu Hồi rất khó hiểu: "Nói vậy là sao?"

Yêu giới tôn trọng sức mạnh, giới tu chân nghiêm khắc hơn, tôn trọng sức mạnh và đức hạnh. Đây là lần đầu tiên nàng nghe nói đến phong tục này của Ma tộc.

"Ta không rõ lắm." Cẩm Khinh Cừu không để ý, nói: "Dù sao nếu vị công chúa Ma tộc kia muốn thừa kế vương vị, trừ phi Tam hoàng tử toi mạng. Tuy nhiên chuyện tình triền miên và lâm li bi đát của nàng ta và Ngân Tịch đã truyền khắp ba giới nhân, ma và yêu từ lâu, e rằng con chó ở Ma giới cũng biết, nàng ta chỉ yêu Ngân Tịch, không để ý tới vương vị."

"Một người từ bỏ vị trí trưởng lão trong tông môn vì tình, tự nguyện thành ma, một người không để ý đến vương vị vì tình, chỉ ao ước làm uyên ương chứ không ao ước được thành tiên." Cửu Hồi sờ cằm, trầm ngâm nói: "Hai người này đúng là một cặp hoàn hảo."

"Giống như những gì tại hạ và cô nương đã chứng kiến, hai người này thật sự là một cặp hoàn hảo." Cẩm Khinh Cừu cười to.

"Đa tạ thiếu chủ kể cho chúng ta nghe những chuyện thú vị này." Cửu Hồi làm động tác mời: "Mời thiếu chủ vào uống một chén trà thanh đạm."

"Đa tạ lời mời của cô nương, nhưng nửa canh giờ nữa, tại hạ phải đến gặp Bộ tiên tôn, thật sự không thể trì hoãn. Nhìn thấy hai vị đạo hữu không có chuyện gì, ta yên tâm rồi." Cẩm Khinh Cừu chắp tay hành lễ: "Bỉ tông ngày thường thích làm ăn chút ít, nên đương nhiên nghe được nhiều tin đồn từ khắp nơi. Tuy nhiên, chỉ là tin vỉa hè, không biết thật hay giả."

"Thật hay giả cũng không quan trọng, quan trọng là những tin đồn này có thú vị không." Thấy Cẩm Khinh Cừu không muốn vào viện, Cửu Hồi chỉ bàn đá trong sân: "Nửa canh giờ nữa vẫn còn sớm, hay là ba người chúng ta ngồi ở bàn đá một lát?"

Ngày thường không có tu sĩ nào chịu nghe hắn kể những câu chuyện nhỏ nhặt này, hiếm khi gặp được đạo hữu cảm thấy hứng thú đối với tin đồn như thế, Cẩm Khinh Cừu vui vẻ như gặp được tri kỷ: "Nếu cô nương có lòng mời, tại hạ sẽ ngồi một lát."

Cẩm Khinh Cừu vén góc áo ngồi xuống bên cạnh bàn đá, Cửu Hồi lấy trái cây và đồ ăn nhẹ trong nạp giới ra, đặt lên trên bàn đá.

"Công chúa Ma tộc này cũng thật to gan." Cẩm Khinh Cừu lấy một nắm hạt dưa trên bàn: "Các ngươi có nghe nói về những thứ yêu hận tình thù của Ngân Tịch và nàng ta chưa?"

"Nghe rồi." Cửu Hồi lột hạt dưa răng rắc, nhìn Cẩm Khinh Cừu không chớp mắt, chờ hắn kể tiếp.

"Nàng ta là công chúa của Ma tộc, có thể lẻn vào Cửu Thiên Tông bái Ngân Tịch làm vi sư, được Ngân Tịch nhận làm đệ tử chân truyền, chắc chắn là có chút bản lĩnh." Cẩm Khinh Cừu vừa cắn hạt dưa vừa nói: "Kể từ đó, pháp trận phòng hộ để kiểm tra chân thân ở Vấn Tiên thành càng ngày càng mạnh là nhờ sự cống hiến xuất sắc của hai vị này."

"Những phán xét không tốt về sư tôn lạnh lùng và đồ đệ xinh đẹp trong giới tu chân, bọn họ cũng không thoát khỏi sự liên quan." Cửu Hồi vội vàng bổ sung, nàng còn nhớ nguyên nhân tại sao lúc trước Thường sư thúc không nhận nàng và Chỉ Du làm đồ đệ.

"Nói như vậy……" Cửu Hồi trầm ngâm: "Dường như tình yêu của bọn họ liên lụy rất rộng rãi?"

"Nếu không làm sao có thể gọi là rầm rộ, triền miên, lâm li bi đát?" Cẩm Khinh Cừu tiếp tục cắn hạt dưa: "Gần một trăm năm qua, có không ít tu sĩ kết thành đạo lữ trong giới tu chân, nhưng chưa thấy ai nổi bật như hai người đó."

"Ta đoán……" Cẩm Khinh Cừu đảo mắt, thò đầu về phía Cửu Hồi và Chỉ Du, nhỏ giọng nói: "Trừ phi Bộ tiên tôn cưới lần nữa, nếu không mấy chục năm nữa, chuyện tình nổi tiếng nhất trong giới tu chân là hai người bọn họ."

Cửu Hồi phát hiện, khi Cẩm thiếu chủ nói về những chuyện này, không hề coi bọn họ là người ngoài.

"Thiếu chủ." Đồng tử cầm kiếm theo hầu ở ngoài cổng sân thò đầu vào, nhỏ giọng nhắc nhở: "Sắp đến giờ ngài đến gặp Bộ tiên tôn."

Cẩm Khinh Cừu đặt hạt dưa chưa ăn trên tay xuống, bất đắc dĩ đứng lên, nói với Cửu Hồi và Chỉ Du: "Hai vị đạo hữu, tại hạ cáo từ trước."

"Cẩm thiếu chủ đi thong thả." Sau khi tiễn Cẩm Khinh Cừu, Cửu Hồi quay qua nói với Chỉ Du: "Xem ra vị Cẩm thiếu chủ này không hài lòng về Ngân Tịch hoặc là Cửu Thiên Tông."

"Vì sao?" Chỉ Du khó hiểu.

"Rất nhiều người sẽ đặc biệt nhập tâm khi kể tin đồn về người mình không thích, thậm chí là không đã thèm." Cửu Hồi giải thích với Chỉ Du: "Nếu cảm xúc thiên về sự tích cực, họ sẽ vô thức che giấu hoặc thậm chí là bảo vệ nó."

"Người ta thật sự rất khó làm mọi việc công bằng, ngươi nhìn đi, ngay cả cây cối trong sân cũng xum xuê lá ở phía đón nắng." Cửu Hồi chỉ vào cây cổ thụ lớn trong sân: "Cây còn như thế, huống chi là con người có cảm xúc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!