Khi luồng ánh sáng hoàn toàn biến mất, sự thâm tình và đau khổ trên mặt Ngân Tịch cũng biến mất. Hắn xoay qua nhìn Cửu Hồi và Chỉ Du, đưa tay che vết thương trên ngực như thể không biết đau đớn: "Ma tộc lẻn vào tông môn của ta, sau khi giết chết Xích Tuyền, có ý đồ ám sát những vị khách khác trong tông môn, muốn gây hỗn loạn trong thiên hạ. Ta giúp người đó chạy thoát vì tình cảm riêng, sẵn sàng chấp nhận hình phạt."
Máu thấm ướt quần áo, theo góc áo nhỏ giọt xuống đất, trong mắt Ngân Tịch có bóng tối vô hình.
"Sư thúc……" Nam Phong sững sờ tại chỗ.
Ngân Tịch từ từ xoay người, chậm rãi đi từng bước một về phía chính điện của Cửu Thiên Tông. Cửu Thiên Tông khổng lồ tràn ngập hoa, hương hoa nhàn nhạt che hết mùi máu.
Cánh cửa chính điện của Cửu Thiên Tông mở ra chầm chậm, Bộ Đình đứng giữa đại điện trống rỗng, nghe thấy tiếng bước chân của Ngân Tịch, ông ta không quay đầu lại: "Đến đây thắp nhang cho tổ sư gia."
Khói cuộn lên, Ngân Tịch cắm nhang vào lư hương, quỳ xuống hành đại lễ ba quỳ chín lạy, sau đó gỡ ngọc lệnh trưởng lão ở thắt lưng, nhẹ nhàng đặt lên bàn thờ.
Một canh giờ sau, Cửu Thiên Tông thông báo với thiên hạ, công chúa của Ma tộc ngụy trang thành đệ tử của Cửu Thiên Tông, sau khi lẻn vào trấn yêu ngục để ám sát Xích Tuyền, có ý đồ ám sát một vị tông chủ nào đó là khách của Cửu Thiên Tông, bị đệ tử chưởng phái của Cửu Thiên Tông phát hiện. Trưởng lão Ngân Tịch của Cửu Thiên Tông đã giúp công chúa của Ma giáo trốn thoát vì tình riêng, phạm tội không thể tha thứ, bị trừng phạt bằng hàng ngàn mũi tên xuyên qua tim, đuổi ra khỏi sư môn.
Để chứng minh cho người trong thiên hạ thấy Cửu Thiên Tông chấp hành một cách công bằng, Cửu Thiên Tông mời các đại tông môn đến chứng kiến.
Cửu Hồi đứng ở trong đám đông, nhìn Ngân Tịch bị khóa trên bục cao, nàng kéo Chỉ Du lùi ra sau.
"Cửu Hồi đạo hữu." Ở phía sau đám người, Cẩm Khinh Cừu đang phe phẩy cây quạt, nhìn thấy Cửu Hồi bước ra, lộ ra nụ cười rạng rỡ với nàng: "Chúng ta lại gặp nhau."
"Cẩm thiếu chủ." Cửu Hồi nhìn cây quạt ngọc hắn đang cầm, có lẽ cây quạt này đã cứu mạng hắn, nàng chưa bao giờ nhìn thấy cây quạt rời khỏi tay hắn.
"Cô nương thích cây quạt này của tại hạ à?" Cẩm Khinh Cừu khép quạt lại, cầm trong lòng bàn tay, đưa cho Cửu Hồi: "Quạt ngọc tặng giai nhân, xin cô nương vui lòng nhận nó."
"Cây quạt này là vật thiếu chủ yêu thích, làm sao ta có thể lấy đồ tốt của người khác." Cửu Hồi lịch sự từ chối.
"Không sao, ta còn có rất nhiều quạt ngọc." Cẩm Khinh Cừu nhét quạt ngọc vào tay Cửu Hồi, lấy một cây quạt ngọc mới trong nạp giới ra: "Mai, lan, trúc, cúc, quế, sen, mẫu đơn, cái gì cũng có."
Cửu Hồi vuốt ve cây quạt ngọc trong lòng bàn tay: "Cây quạt này là chỉ cho một mình ta, hay là cả ta lẫn sư đệ đều có?"
"Lệnh sư đệ có dáng vẻ chính trực, gương mặt như quan ngọc, cây quạt ngọc có hình hoa lan này xứng đáng với khí chất cao quý của hắn." Cẩm Khinh Cừu đưa quạt ngọc hoa lan cho Chỉ Du: "Xin đạo hữu vui lòng nhận nó."
"Đa tạ." Chỉ Du nhận cây quạt với gương mặt vô cảm.
"Nghe nói Cửu Hồi cô nương cũng có mặt lúc chuyện đó xảy ra?" Sau khi tặng quạt, Cẩm Khinh Cừu nhìn Ngân Tịch đang chảy máu trên bục cao, thản nhiên nói: "Không biết vị công chúa của Ma tộc kia là mỹ nhân cỡ nào mà khiến cho trưởng lão của Cửu Thiên Tông phản bội tông môn vì nàng ta?"
"Chưa kịp nhìn rõ." Cửu Hồi nghịch cây quạt ngọc, gương mặt rạng rỡ và ngây thơ: "Ta chỉ thấy hai người cãi nhau vài câu, Nam Phong đạo hữu muốn bắt công chúa Ma tộc, Ngân Tịch chân nhân ngăn lại không cho, sau đó lấy ra một pháp khí giúp công chúa Ma tộc trốn thoát."
"Tình yêu đúng là làm cho người ta mù quáng." Cẩm Khinh Cừu lại lấy ra một cây quạt ngọc chơi đùa: "Đáng tiếc, Ngân Tịch chân nhân là một nhân vật tài giỏi tuyệt vời."
Trên bục cao, vài mũi tên ánh sáng có linh lực xuyên qua trái tim Ngân Tịch, Ngân Tịch đau đến nỗi quỳ xuống đất, không xin tha, cũng không than đau.
"Ngân Tịch, ngươi có hối hận không?" Trưởng lão chấp pháp nhìn bộ dạng chật vật của hắn với gương mặt vô cảm.
"Đệ tử cam chịu bị phạt." Sắc mặt Ngân Tịch tái nhợt, hắn ngửa đầu nhìn các đệ tử Cửu Thiên Tông đang thi hành lệnh phạt, phun ra máu nói: "Người và ma yêu nhau, trời sẽ không tha thứ, đệ tử rơi vào kết cục hôm nay, không… hối hận!"
"Tốt, rất tốt." Trưởng lão chấp pháp phất tay áo, quay lưng lại, nói với giọng run rẩy: "Tiếp tục hành hình."
"Vị trưởng lão chấp pháp này là sư phụ của Ngân Tịch, luôn hành động công bằng." Cẩm Khinh Cừu nhỏ giọng giải thích cho Cửu Hồi biết: "Đồ đệ tự mình nuôi lớn, cứ mê muộn vì tình mà không chịu tỉnh ngộ, có thể tưởng tượng đau lòng cỡ nào."
Hàng ngàn mũi tên xuyên qua tim, mỗi mũi đau tận xương cốt, Ngân Tịch có tu vi Hợp Thể kỳ cũng càng ngày càng không chịu đựng nổi. Hắn quỳ rạp dưới đất, biến thành một người đẫm máu không nhìn ra hình dạng, những người xung quanh dần dần lộ ra vẻ mặt không đành lòng.
"Tiếp tục." Trưởng lão chấp pháp thấy đệ tử thi hành hình phạt dừng lại, cố nén bi thương: "Chính đạo không thể dung thứ cho loại đệ tử không phân biệt đúng sai như vậy, nếu người nào trong tông môn dám cầu xin thay hắn sẽ bị tội tương tự."
Nghe thấy những lời này, Cẩm Khinh Cừu khẽ cười, không cho phép người trong tông môn cầu xin, nhưng không nói sẽ không cho phép những người khác đang có mặt cầu xin. Hắn xoay cây quạt, liếc nhìn xung quanh, không biết ai sẽ sẵn sàng bước ra, cứu mạng Ngân Tịch?
Thu Hoa tiên tôn không có đệ tử trên danh nghĩa, hơn nữa không đi ra ngoài khi không có chuyện gì to tác, cho nên lần này đại diện của Thanh Lam Môn tới Cửu Thiên Tông là đệ tử chân truyền của đại trưởng lão. Càng kỳ diệu là, vị đệ tử này lại cùng tộc với Thu Hoa tiên tôn, không những là đệ tử chân truyền của Thanh Lam Môn, còn là thiếu thành chủ của Kỳ Nguyệt thành.
Bình Lăng Dao biết những người xung quanh đang đợi nàng lên tiếng, nàng bưng chén trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, khóe môi khẽ nhếch lên. Nàng chỉ là vãn bối, làm sao có thể vượt qua rất nhiều tông chủ ở đây, cầu xin cho người của Cửu Thiên Tông?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!