"Nửa bước thành tiên……" Ngọc Kính thốt lên: "Thu tông chủ hiện giờ thật sự là người đầu tiên trong giới tu tiên. Nếu thiên mệnh đồng ý, bà đã có thể phi thăng thành tiên."
"Thu tiên tôn có tài năng xuất chúng, vốn nên trở thành người giỏi nhất trong thiên hạ." Cửu Hồi rót một ly nước sương cho mình.
"Thu tiên tôn người ta đã nửa bước thành tiên, hai đứa thì sao?" Ngọc Kính đập bàn: "Ngày xuân tươi đẹp mà hai đứa đang làm gì, đang câu cá trong hồ! Nhìn thấy Thu tiên tôn đã bước nửa bước vào tiên cảnh, các con không có suy nghĩ gì hay sao?"
"Có." Cửu Hồi gật đầu: "Mừng cho bà ấy."
"Cút đi!" Ngọc Kính tức giận trước nụ cười cợt nhả của Cửu Hồi: "Con cũng giỏi nhỉ."
"Cho dù là Bộ Đình hay là Thu tông chủ, tu vi của bọn họ đã không tiến triển trong gần một trăm năm qua. Lần này Thu tông chủ đột phá cảnh, lần sau nếu bà thảo luận cùng Bộ Đình, Bộ Đình không còn là đối thủ của bà nữa." Chỉ Du chờ Cửu Hồi uống nước xong, lại rót một ly cho nàng, không chỉ cực kỳ bình tĩnh dưới cái nhìn tức giận của Ngọc Kính, còn bắt đầu tưởng tượng cảnh Thu Hoa đại thắng Bộ Đình.
"Chỉ Du" Ngọc Kính nghiêm túc nói: "Có phải con có thành kiến gì đó với Bộ tông chủ không?"
"Sư phụ, người lo lắng nhiều rồi." Chỉ Du trả lời: "Con đối xử bình đẳng với mọi người."
Một người bị gọi thẳng tên, một người được gọi là tông chủ, bình đẳng ở chỗ nào?
"Thu tông chủ đột phá cảnh là chuyện vui to tác, nhưng Thu tông chủ cố tình đưa tin cho các tông môn không cần phải đến Thanh Lam Môn ăn mừng." Ngọc Kính nhấp ngụm trà: "Bắt đầu từ ngày mai, vi sư cũng muốn bế quan để tu luyện một thời gian, mọi chuyện lớn nhỏ trong tông môn sẽ tạm thời giao cho Mạc sư thúc quản lý. Nếu các tông môn khác nhất quyết muốn đến Thanh Lam Môn ăn mừng, vậy con và Chỉ Du đại diện cho Vọng Thư Các tham dự."
"Sư phụ, con hiểu rồi, người yên tâm đi." Cửu Hồi gật đầu đồng ý.
"Tạm thời giao Chiếu Nguyệt kính này cho con." Ngọc Kính tháo Chiếu Nguyệt kính ra: "Vọng Thư Các của chúng ta không có đại đệ tử chưởng phái, cũng không có thói quen chọn đệ tử đứng đầu. Cửu Hồi, con nhạy bén và nhanh trí, vật ấy ở trong tay con, có lẽ sẽ có ích."
Chỉ có hai ba chú mèo con trong nhóm hậu bối, chọn hay không cũng không có ý nghĩa gì nhiều.
"Vâng, sư phụ." Cửu Hồi tiếp nhận Chiếu Nguyệt kính, tự soi, chỉnh lại bộ diêu hơi lệch bên mái.
"Vi sư không có gì khác để dặn dò, nếu hai con không có việc gì thì trở về viện để đột phá cảnh đi." Ngọc Kính xua tay: "Tranh thủ trước khi ta bế quan ngày mai, nhớ truyền tin tức tốt đến."
Giọng điệu này tựa như bảo hai người đi rót chén nước, nhưng cả ba người không cảm thấy có vấn đề gì.
"Ta biết ngay cái gương này có duyên với ta, quay về với ta nhanh như vậy." Sau khi rời khỏi viện của sư phụ, Cửu Hồi vui vẻ vuốt Chiếu Nguyệt kính, một hồi lâu sau mới cất gương hỏi Chỉ Du: "Chỉ Du, hiện giờ tu vi của ngươi là gì?"
Chỉ Du im lặng một lát, giọng điệu có chút không chắc lắm: "Kim…… Đan?"
"Ờ." Cửu Hồi suy tư gật đầu: "Ta hiểu mà."
Trong đêm xuân trăng sáng, Lạc Yên đang trốn trong phòng đọc tiểu thuyết, đột nhiên nghe thấy tiếng ầm ầm bên ngoài, sợ tới mức ném cuốn tiểu thuyết xuống, mở cửa sổ hỏi: "Trường Hà, có phải ngươi lại làm nổ lò luyện đan không?"
"Không liên quan gì đến ta, ta vẫn chưa bắt đầu." Trường Hà đi ra sân với mái tóc rối bù: "Hình như âm thanh phát ra từ chỗ tiểu sư đệ và tiểu sư muội, chúng ta qua đó xem thử đi."
Lạc Yên tùy ý lấy một chiếc áo khoác mặc vào, vội vàng nhảy lên phi kiếm: "Đi mau."
Khi Trường Hà và Lạc Yên tới, các sư huynh và sư tỷ khác đã tới rồi. Thấy hai người đến, Tịch Nguyên nói: "Đừng vào viện, tiểu sư đệ và tiểu sư muội đang tiến giai."
"Hả?" Trường Hà tưởng mình nghe lầm: "Tiến giai, hai người cùng tiến giai?"
Tuy rằng biết trước khi tiểu sư muội và tiểu sư đệ gia nhập tông môn, cả hai người đã có tu vi, nhưng hắn không thể tưởng tượng được, hai người nhập môn chưa đến một năm đã có thể tiến giai.
Hắn nhớ sư phụ nói rằng tiểu sư đệ có tư chất rất bình thường…… Bình thường……
"Tu vi của tiểu sư đệ và tiểu sư muội là cảnh giới gì?" Lạc Yên lo lắng nhìn hai viện kề nhau, rất sợ hai người xảy ra sự cố trong lúc tiến giai.
Lời vừa dứt, mọi người đều im lặng.
Cửu Hồi và Chỉ Du là cảnh giới gì?
"Ngươi không hỏi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!