"Có chuyện gì?" Bộ Đình vung tay áo phong ấn toàn bộ trấn yêu ngục, xoay người nhìn phong thư Nam Phong đang cầm.
"Sư phụ, đồ nhi có một chuyện muốn làm phiền người." Nam Phong nhét thư vô tay áo, vẻ mặt xấu hổ và mất tự nhiên.
Thấy Nam Phong cất phong thư, Bộ Đình đi xuống bậc thang: "Có chuyện gì khiến ngươi khó xử như thế?"
Ông cũng muốn biết, chuyện gì đã làm đồ đệ cầm thư vội vã chạy tới, thậm chí quên che giấu cảm xúc.
"Hồ lô mà Chỉ Du đạo hữu đưa cho đồ nhi……" Nam Phong nhỏ giọng hỏi: "Hồ lô đó cực kỳ quan trọng đối với Chỉ Du đạo hữu, đồ nhi muốn trả lại cho hắn sau khi người dùng xong."
Bộ Đình ngẩng đầu nhìn hắn: "Ngoài việc này ra, còn gì khác không?"
Nam Phong lắc đầu.
"Cầm đi." Bộ Đình ném hồ lô cho Nam Phong: "Ngươi là đệ tử chưởng phái của Cửu Thiên Tông, cũng là tông chủ tương lai của Cửu Thiên Tông, không nên thân thiết với đệ tử của các tiểu tông môn."
Nam Phong giải thích: "Nếu hai vị đạo hữu Cửu Hồi và Chỉ Du không kịp thời ngăn cản ma tu làm ác thì khí ác đã lan rộng từ lâu, đồ nhi chỉ không đành lòng để Chỉ Du đạo hữu mất hồ lô mình thích. Xin sư phụ yên tâm, là một đệ tử của Cửu Thiên Tông, đồ nhi tuyệt đối sẽ không vì tình cảm cá nhân mà thiên vị bất kỳ tông môn nào."
"Rất tốt." Bộ Đình im lặng một lát, khẽ cười: "Hiểu lòng người, biết thiện ác. Đi đi, đưa hồ lô cho người của Vọng Thư Các."
Đồ đệ này của ông gần đây dường như đã chống đối ông hai lần.
"Vâng, sư phụ." Nam Phong đi được hai bước, không nhịn được quay đầu lại: "Sư phụ, lời nguyền của ác yêu thật hoang đường và buồn cười, xin người chớ để trong lòng."
Bộ Đình nhẹ nhàng giơ tay lên, không quay đầu lại, giọng thản nhiên: "Vi sư không quan tâm đến những lời nguyền rủa đó, ngươi đi đi."
"Đồ nhi cáo lui." Nam Phong cúi đầu hành lễ, chậm rãi xoay người rời đi.
Khi đi ngang qua chính điện, hắn nhìn bãi cỏ đã được cắt tỉa gọn gàng, nhớ tới những dây leo mọc um tùm đêm hôm đó.
Vài vị trưởng lão liên tục tra xét mấy ngày mấy đêm vẫn không tìm được người phía sau. Chuyện này tựa như là ý tưởng mà ai đó nghĩ ra đột ngột, không hề báo trước, thậm chí không có mục đích.
Không phải địch, cũng không phải bạn, giống như là…… một người xem náo nhiệt, lợi dụng Cửu Thiên Tông để gây náo loạn, sau khi hưng phấn tan hết, người này cũng rời đi.
Sư tử ngọc lại trở nên oai phong lẫm liệt, bích hoạ cũng khôi phục sự thần bí và tôn quý, chỉ có tượng ngọc của sư phụ đã bị sư phụ ra lệnh dời đi.
"Đại sư huynh chưởng phái." Hai đệ tử chân truyền vội vàng đi đến trước mặt Nam Phong: "Sư huynh, chúng ta luôn đi theo Viên Qua cho đến khi hắn trở về tông môn. Chúng ta ở bên ngoài tông môn quan sát hai ngày, không thấy hắn liên lạc với ai."
"Ta hiểu rồi, hai vị sư đệ đã vất vả." Nam Phong nhìn bầu trời đầy sao, nhíu mày.
Không thể tin vào lời tiên tri, hay là có người cố tình nhúng tay, khiến lời tiên tri xảy ra?
Vài ngày sau khi trời nắng, tuyết lại rơi vào đêm giao thừa. Ngọc Kính gọi Chỉ Du và Cửu Hồi: "Theo quy định của những năm trước, tông môn của chúng ta sẽ sắp xếp vãn bối đi đưa quà Tết cho hai tông môn lân cận, mấy năm trước đều do Trường Hà và Lạc Yên làm, năm nay hai con đi đi."
Bởi vì gương mặt mới càng dễ dàng nhận được quà tặng.
"Đi ngay bây giờ ạ?"
"Đi sớm về sớm, buổi tối các con có thể đi cùng với các sư tỷ và sư huynh vào thành chơi." Ngọc Kính lấy ra quà đã chuẩn bị: "Năm nay các con vừa gia nhập tông môn, đi Vấn Tinh Môn và Vạn Hỏa Tông cho quen mặt, cũng để cho bọn họ biết, Ngọc Kính đã nhận được hai đồ đệ vừa lòng đẹp ý."
Cửu Hồi mở hộp quà ra, một ít mứt và hai bình rượu đào tự ủ. Rất tốt, rất đặc trưng của Vọng Thư Các.
Ngọc Kính sờ túi tiền, lấy hai túi tiền thật chậm, ném vào ngực Cửu Hồi và Chỉ Du: "Cầm đi, nhớ tiết kiệm."
"Cảm ơn sư phụ, người là sư phụ tốt nhất trên thế gian." Cửu Hồi nịnh nọt rất thành thạo, mở túi tiền ra coi, bên trong có linh thạch và bạc, thậm chí còn có bì lì xì được đặc biệt chuẩn bị, nàng vui vẻ giơ quà Tết lên: "Con và Chỉ Du đi ngay bây giờ."
"Đi đi đi, đi mau." Ngọc Kính che cái eo trống rỗng, đau lòng cho túi tiền của mình.
Sư phụ của Cửu Hồi vẫn nhìn chằm chằm túi tiền trong tay nàng, nàng vội vàng cất túi tiền vào nạp giới, kẻo sư phụ đổi ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!